Ầm!
Tiếng nổ rền vang, tất cả mọi người trên chiến trường đều ngẩng đầu nhìn lên.
Đập vào mắt họ là cảnh sấm chớp như muốn xé toạc bầu trời.
“Sắp mưa rồi!”, rất nhiều người lẩm bẩm.
Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là có sét.
Ai đó rất thích sét mà! Triệu Bân nhìn lên trời, tính toán xem làm sao mới bị sét đánh trúng đối thủ.
“Thiên Phạt: Lôi Đình Vạn Quân!”
Tiếng hắn vang vọng khắp bầu trời đỏ thắm và tối tăm, giọng nói được gia tăng thêm sức mạnh của sấm sét giống như ông trời đang phán quyết, vừa lạnh lùng lại vừa uy nghiêm, hơn nữa còn kinh thiên động địa khiến ai nghe cũng phải run sợ và thấy buốt lạnh toàn thân, lạnh đến thấu tim.
“Thiên Phạt: Lôi Đình Vạn Quân”.
Triệu Bân hét lớn rồi giương cao Long Uyên lên.
Bỗng dưng, hàng vạn tia sấm sét hội tụ lại với nhau, theo thanh kiếm Long Uyên chém xuống, cái lồng lôi điện bao trùm toàn thân, thậm chí thuận tiện nhốt luôn thể sức mạnh của Kỳ Lân. Sấm sét đan xen và ngưng tụ, biến thành một bộ giáp bằng sấm sét. Triệu Bân được bọc trong thể sức mạnh, còn giáp sấm sét thì bọc lấy toàn bộ thể sức mạnh.
“Vậy mà cũng được sao?”
Nữ soái thấy vậy liền ngây mặt ra.
Từ lâu cô ta đã nghe nói Cơ Ngân giỏi về việc dẫn sét, nhưng lại không biết tên tiểu võ tu này còn có thể biến sấm sét thành áo giáp. Thế là bên ngoài thể sức mạnh lại có thêm một tầng phòng ngự, nếu không phá được áo giáp bằng sấm sét thì sẽ không thể làm hắn bị thương được.
“Lại dẫn sét hả?”
Các cao thủ và binh tướng của Đại Nguyên đều giật mình.
Lại? Tại sao lại dùng chữ “lại”?
Trong chuyến đi đến Ma vực, Cơ Ngân đã từng làm chuyện này, mặc dù không phải là thiên kiếp nhưng hắn lại dùng sấm sét trên trời gài bẫy và giết được vô số nhân tài. Sau đó, khi đánh nhau với Cửu Vĩ Ân Minh, Triệu Bân còn suýt dùng sấm sét đánh chết Cửu Vĩ Ân Minh. Những chuyện này đã không còn là bí mật nữa, tất cả người của Đại Hạ đều đã biết, các vương triều cũng đã nghe nói đến.
“Thánh tử sắp chơi lớn rồi”.
Ánh mắt của các tướng sĩ Đại Hạ đều sáng rực lên.
Mặc dù thiên lôi không phải là của thiên kiếp nhưng bên trong cơ thể của Cơ Ngân lại có chứa uy lực của thiên kiếp. Khi gặp phải sấm sét thì sức mạnh này sẽ bộc phát ra. Sấm sét cỡ này mà đánh xuống thì nhất định sẽ tạo ra sức sát thương rất đáng sợ, cảm giác không chỉ đã mà còn sẽ rất náo nhiệt.
Trăm vạn đại quân Đại Nguyên.
Nếu như bị sét đánh tập thể thì sẽ đã mắt đến mức nào?
“Rút!”
“Rút mau!”
Thống soái Đại Nguyên hét lớn, mặt mày tái nhợt.
Sấm sét chẳng phải thứ tốt lành gì, nếu bị đánh trúng thì sẽ rất đau đớn.
Đau đớn là chuyện nhỏ, nếu mất mạng thì lỗ to rồi.
Cần gì tên này nói, không quân và các cao thủ Đại Nguyên trên trời cũng đang rút nhanh như thủy triều, chưa ai từng bị sét đánh nhưng cũng không ai muốn thử bị sét đánh. Nhìn những tia chớp đáng sợ đó thì đã run rồi, nó không giống với sấm sét thông thường mà lại ẩn chứa uy lực của thiên kiếp, chắc là được phát ra từ trong người của Cơ Ngân, những người nào từng vượt qua thiên kiếp thì đều có được uy thế đó, hễ gặp sấm sét là bộc phát ra ngay.
“Chạy hả?”
Triệu Bân cười lạnh lùng, vung kiếm, chỉ xuống phía dưới xa.
Hàng triệu tia sấm sét như có lý trí, tất cả đều nghe theo sự kêu gọi của hắn.
Lúc này, hắn giống như thể lôi thần, vung kiếm ra là có sức mạnh của hàng vạn tia sấm sét.
Phục!
Bầu trời nhuốm máu dưới sấm sét.