Triệu Bân mỉm cười, xoa đầu Tiểu Kỳ Lân.
Lại lớn thêm chút nữa rồi, nếu dùng tới Kỳ Lân hóa lần nữa, chắc chắn sức mạnh sẽ còn mạnh mẽ hơn.
Á á!
Anh bạn nhỏ này vui vẻ chui vào đan hải của hắn.
Sức mạnh từ viên tinh thạch màu tím vẫn chưa được tiêu hóa hết, phải chuẩn bị đàng hoàng một phen.
“Đi nào!”
Triệu Bân không hề nấn ná mà chạy thẳng tới biên quan.
Chuyến đi đêm nay quả thực không uổng phí, giết được hơn ba trăm cao thủ Chuẩn Thiên, tiêu diệt hai sát thủ, gặp phải người của Thi tộc lại tiếp tục đại sát bốn phương, sau đó còn phục hồi sức mạnh cho Kỳ Lân.
Thế mới nói, rảnh rỗi cần ra ngoài dạo chơi nhiều hơn.
Chưa biết chừng đang đi lại gặp cơ duyên thì sao.
“Tự thấy vui quá ha!”
Nguyệt Thần tỏ ra mệt mỏi, vì ngăn chặn lời nguyền, cô ta cũng liều mạng lắm.
Thêm cả thần chúc phúc và cửu thế chúc phúc cũng trở nên ảm đạm.
Sự cố gắng của họ không hề uổng phí, ấy vậy mà đỡ được đòn tấn công từ lời nguyền, nếu không, phen này Triệu Bân gặp may mắn chắc chắn sẽ có ách nạn. Giảm tuổi thọ chỉ là chuyện nhỏ, nếu gặp phải tử kiếp thì nhảm nhí nữa. Trận chiến mà mắt thường không thấy được mới là kịch liệt nhất, ba người họ có công lao cực lớn đấy.
Giết!
Đánh!
Ở phía biên quan, tiếng hô hào rung chuyển đất trời.
Trận chiến này đã kéo dài cả một đêm.
Đến khi trời sáng, đôi bên vẫn còn đánh nhau rất hăng.
“Rút!”
Không biết đến lúc nào mới thấy Đại Nguyên ra lệnh lui binh.
Sức chiến đấu của quân Xích Diễm quả nhiên không phải bốc phét, đánh suốt một đêm vẫn không hạ được biên quan Đông Nam. Quan trọng nhất là không ngừng có người chi viện cho Đại Hạ, trong đó không thiếu cao thủ Chuẩn Thiên.
Như thế, nếu không có binh lực đông hơn gấp năm sáu lần thì đừng hòng hạ được biên quan.
“Nhanh chóng điều chỉnh!”
Trên tường thành, tiếng hô hào liên tục vang lên.
Binh tướng Đại Hạ đa phần đang ngồi khoanh chân mà nuốt linh dịch với dược hoàn, cố gắng khôi phục thương thế.
“Người đâu rồi?”
Cường giả trong quân Xích Diễm thì chạy khắp thành.
Đại Nguyên tạm thời đã bị đẩy lùi, nhưng họ không hề vui mừng, bởi vì Cơ Ngân biến mất rồi.
Đây không phải là tin tốt đâu.
“Tìm!”
“Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”
Nữ soái hạ tử lệnh, sắc mặt cô ta vô cùng nhợt nhạt.
Có một loại dự cảm không tốt lành dâng cao trong lòng cô ta, e rằng Cơ Ngân đã bị hành thích rồi. Không có Kỳ Lân hóa, hắn chỉ là một võ tu cảnh giới Địa Tạng, làm sao đỡ được đòn tấn công của cao thủ Chuẩn Thiên.
“Cơ Ngân!”
“Thánh Tử!”
Những tiếng hô như thế này vang vọng khắp tường thành.
Cường giả của quân Xích Diễm lật tung từng ngóc ngách của quân doanh mà vẫn không tìm thấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!