Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Triệu Bân xoay người, chính diện liền gặp một luồng kiếm quang màu đen đang bổ tới, một kích này đã khóa chặt mục tiêu nhưng cũng không thể khóa chặt tuyệt đối tất cả mọi người, nếu như có Thiên Nhãn Thuấn Thân thì hoàn toàn có thể thoải mái né qua.  

 

Vấn đề là Thiên Nhãn của hắn đã mất đi ánh sáng.  

 

Đừng nói đến thuấn thân, ngay cả nhìn bình thường cũng khó.  

 

Chưa suy nghĩ nhiều, hắn lập tức rút kiếm ra chống đỡ.  

 

Keng!  

 

Kiếm mang va chạm với kiếm Long Uyên nhưng không thể phá được phòng ngự của kiếm Long Uyên, âm thanh va chạm chói tai, tạc ra tia lửa mạnh, một kiếm này đã chấn Triệu Bân từng bước lui về phía sau.  

 

Đến tận lúc này thì hắn mới nhìn rõ đó là ai.  

 

Đó là một lão già áo đen cầm một thanh kiếm đen trên tay.  

 

Hắn chưa kịp định thần thì đã thấy hơn chục bóng người khác xông ra chắn ngang đường đi của hắn, tất cả đều mặc áo đen, đều có cảnh giới Chuẩn Thiên, đặc biệt là lão già áo đen này còn không hề yếu hơn so với nữ soái.  

 

"Bọn ta đã quá xem trọng ngươi rồi, không ngờ ngươi chỉ có cảnh giới Địa Tạng".  

 

Một tiếng cười u ám vang lên, sau đó lại có thêm kẻ khác xuất hiện.  

 

Đây là một người quen, Triệu Bân đã từng gặp, hắn ta chính là Công Tôn Chí.  

 

Triệu Bân cau mày, thừa nhận mình đã bỏ qua một số người.  

 

Không ngờ Công Tôn Chí lại đuổi kịp hắn.  

 

“Kinh ngạc lắm hả?”, Công Tôn Chí nhếch miệng cười, tay phe phẩy cái quạt gấp, trêu tức nói: “Ngươi có Thiên Nhãn thì ta cũng vậy, thật trùng hợp khi Thiên Nhãn của ta có thể khóa được vị trí của ngươi”.  

 

"Đúng là nông cạn".  

 

Triệu Bân thở dài, trong đầu nảy số rất nhanh.  

 

Hẳn là hắn đã bị Công Tôn Chí khóa vị trí Thiên Nhãn khi hắn sử dụng Thiên Nhãn nhìn lén hộp sắt.  

 

Phải biết rằng Thiên Nhãn cùng Thiên Nhãn ở dưới tình huống đặc thù thì có thể cảm nhận được nhau, Công Tôn Chí lần này đuổi theo nhất định là muốn chiếm đoạt Thiên Nhãn của hắn, nhưng hắn quan sát một vòng cũng không tìm được chút manh mối nào bên trong cơ thể mình, đối phương đã truy vết Thiên Nhãn của hắn như thế nào, chẳng lẽ chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể đánh dấu được?  

 

Nếu như thế thì thật đúng là khó lòng phòng bị.  

 

Nam vực ngọa hổ tàng long.  

 

"Giao ra Thiên Nhãn cùng tài vật thì ta sẽ cho ngươi chết dễ dàng một chút", Công Tôn Chí cười nói.  

 

Không sai, hắn ta đuổi đến đây để giết người cướp của. Hắn ta nghĩ người dám hãm hại Cát Dương chắc chắn cũng là một phú hào, trong tay mang theo không ít hơn một ngàn ngàn vạn lượng! Một món hời lớn dâng đến miệng sao hắn ta có thể chối từ cho được.  

 

"Hả? Tại sao cô gái kia không mặc y phục vậy?"  

 

Triệu Bân kêu lên một tiếng, hai mắt trợn trừng nhìn sang một hướng khác.  

 

Lời này vừa nói ra thì tất cả bao gồm cả Công Tôn Chí đều bất giác đồng loạt quay đầu nhìn lại.  

 

Nhưng lọt vào trong tầm mắt của bọn chúng chẳng những không có cô gái nào không mặc y phục mà ngay cả một con chim cũng không có.  

 

Rõ ràng là bọn chúng đã bị lừa.  

 

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Triệu Bân đã bay lên trời rồi bỏ chạy.  

 

"Chạy đi đâu?", đám lão già hừ lạnh.  

 

“Bắt sống cho ta”, Công Tôn Chí mắng to.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận