Tin tức này đã lan truyền khắp Đại Hạ, chẳng lẽ các quốc gia khác lại không biết?
"Hay lắm".
Hoàng đế của các vương triều đều đang hết sức hài lòng.
Đặc biệt là hoàng đế Đại Nguyên đang vui sướng đến phát điên.
...
Triệu Bân chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, mở mắt hồi lâu cũng chưa phản ứng được, ý thức hỗn loạn, chỉ nhớ trong lúc hắn định đại triển thần uy thì bị sóng lớn cuốn đi.
Lời đồn:
Người bước vào cấm địa không thể nào sống sót.
Hắn còn sống không?
Còn sống, hắn vẫn còn sống.
Toàn thân hắn đang đau đớn dữ dội, đây chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Nghĩ đến cấm địa, hắn vội vàng nhảy dựng lên, lảo đảo mất một lúc mới có thể đứng vững, tinh thần sáng suốt, lọt vào trong tầm mắt của hắn lúc này là một tòa địa cung rộng ngàn trượng.
Điều này khiến hắn kinh ngạc không thôi.
Không ngờ dưới đáy Biển Chết lại là một tòa địa cung.
"Tên nhóc kia", đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng gọi.
“Ai?”, Triệu Bân nhanh chóng quay người lại.
Bên dưới địa cung u ám dần dần bùng lên những ngọn lửa khiến cho tầm mắt của hắn trở nên rõ ràng hơn.
Hắn nhìn chằm chằm vào một tế đàn, bên trên tế đàn có một cây cột đồng đứng sừng sững.
Trên cây cột đồng có khóa một người.
Chính xác mà nói thì đó là một bộ thây khô.
Bên trên cây cột đồng còn có một cuộn giấy, bên trên cuộn giấy có khác sáu Phật tự: úm, ma, ni, bá, mễ, hồng. Nếu như hắn đoán không sai thì đây chính là sáu Phật tự trong chú Đại Minh.
"Ngươi là người của thời nào?"
Trong lúc hắn đang quan sát thì thây khô ở trên cột đồng lại mở miệng nói chuyện.
Triệu Bân giật mình lùi về phía sau, cầm kiếm Long Uyên lên nhìn chằm chằm về phía đó, rõ ràng đó là một cái thây khô! Tại sao thây khô lại có thể nói chuyện? Chẳng lẽ là xác chết vùng dậy?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!