"Tiền bối đúng là thần thông quảng đại lắm mới có thể cho ta tiến vào nơi này".
“Tiên trận có khuyết điểm, cách một đoạn thời gian sẽ lộ ra những vết nứt”, Thương Khung chậm rãi nói: “Đúng lúc ngươi đang đứng bên rìa cấm địa thì vết nứt lại mở ra cho nên lão phu mới có thể tóm ngươi kéo tuột qua vết nứt đó".
"Câu chuyện của tiền bối rất là có tính hình tượng", Triệu Bân hít sâu một hơi nói.
Thương Khung liếc nhìn Triệu Bân, ngươi nghĩ nhiều rồi!
“Nếu như dẫn thiên lôi xuống đây thì liệu có thể biến cấm địa này thành phế tích hay không?”, Triệu Bân sờ sờ cằm lẩm bẩm, Tiên trận tru sát tuy rằng đáng sợ nhưng thiên lôi cũng không kém cạnh, có lẽ thiên lôi chưa thể khiến cho động phủ Tiên gia lộ ra ngoài nhưng vẫn có thể mở ra một khe nứt lớn.
Suy nghĩ một chút rồi hắn lại lấy ra một lọ linh dịch nhỏ mắt. Đây là linh dịch mà hắn đã đấu giá thắng ở thành Liệt Hỏa, Thiên Nhãn của hắn vì bị phản phệ mà mù lòa, bây giờ tuy đã khôi phục lại được ánh sáng nhưng lại thiếu thốn đồng lực, linh dịch này chính là thứ có thể bổ sung đồng lực cho nó.
"Tên này lại còn có Thiên Nhãn", Thương Khung thầm nghĩ.
“Tiền bối, ông đã từng nhìn thấy một loại hộp sắt đặc biệt chưa?”, Triệu Bân vừa nhỏ linh dịch vừa hỏi lại.
"Ngươi đang nói tới loại nào?"
“Loại hộp sắt toàn thân đen nhám được làm bằng thứ chất liệu rất cứng rắn có lẽ cùng loại với hắc huyền thiết, xung quanh nó còn có khắc thanh long, bạch hổ, chu tước huyền vũ”.
“Bát Bộ Phù Đồ, loại phong ấn độc nhất của Phật gia, cũng là loại phong ấn cao cấp nhất”, Thương Khung chậm rãi nói: “Loại phong ấn này mỗi khi thi triển thì rất đẫm máu, phải đem người bị phong ấn tách rời các phần cơ thể thành tám khối phong ấn bên trong tám cái hộp sắt, trên mỗi hộp sắt đều có khắc bí văn gọi là Bát Bộ Phù Đồ”.
"Thì ra đó là tác phẩm của Phật gia", Triệu Bân có chút kinh ngạc.
Xem ra suy đoán của hắn không sai một chút nào, mỗi một hộp sắt chính là một phong ấn, người bị phong ấn phải có năng lực đáng sợ cỡ nào mới có thể khiến cho Phật gia phải sử dụng tới loại phong ấn cấp cao thế này chứ?
Hắn khó có thể tưởng tượng được Phật gia luôn miệng nói ngã Phật từ bi nhưng lại ra tay tàn nhẫn đến như vậy, thà rằng giết chết người đó còn hơn! Phải thù hận đến cỡ nào thì mới có thể tách người ta ra tám phần sau đó phong ấn lại, rõ ràng là muốn người ta vĩnh viễn không được siêu sinh!
"Sao, ngươi cũng đã từng nhìn thấy nó rồi hả?", Thương Khung nhướng mày hỏi.
“Ông có nhìn thấy con mắt bị mù này của ta hay không, chính là bởi vì bị cái hộp sắt đó làm phản phệ”, Triệu Bân vừa nói vừa chỉ vào mắt trái của mình: “Ở trong hộp sắt có một cái đầu, trong lúc ta đang nhìn lén không ngờ cái đầu đó lại mở mắt ra”.
"Ngươi có thể nhìn xuyên qua Bát Bộ Phù Đồ sao?", Thương Khung không tin hỏi.
"Thiên Nhãn của ta có thể nhìn xuyên thấu được".
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!