Mà những người vừa tru tréo lên chính là mấy người Lâm Tà, Tô Vũ, Man Đằng.
Thật đúng với câu nói lúc trước, phàm là người lần đầu đến thành Thiên Thu đều sẽ lớn tiếng tru tréo như vậy, chỉ có quỷ mới biết được bên trong núi Bất Tử còn cất giấu huyền cơ, cũng chỉ có quỷ mới biết được bên trong núi Bất Tử còn có một tòa thành cổ, nếu không được tận mắt chứng kiến thì có kể bọn họ cũng không dám tin.
"Không ngờ".
"Thật sự không ngờ".
So với núi Bất Tử và thành Thiên Thu thì bọn họ còn bị bất ngờ hơn bởi danh tính thật sự của Cơ Ngân.
Cơ Ngân chính là Triệu Bân.
Sau khi vào núi Bất Tử, Lăng Phi đã tiết lộ bí mật.
Một lời thản nhiên khiến cho ai cũng chết lặng.
Cho đến lúc này mọi người vẫn còn hết sức choáng váng! Gan dạ, Cơ Ngân thật sự rất gan dạ! Tử Y Hầu tìm kiếm hắn khắp thiên hạ vậy mà hắn lại dám trà trộn vào Thiên Tông, thậm chí còn có thể đánh lừa được soát hồn đại trận.
"Điều đó có nghĩa là hắn ta thật sự trông rất đẹp trai!"
Tô Vũ lấy ra một bức chân dung, đó là bức chân dung của Triệu Bân, xem xét trái phải.
Mấy người Man Đằng cũng tiến lên.
So sánh thế nào thì cũng thấy không đẹp trai bằng Cơ Ngân!
"Vẫn là hắn... trông thuận mắt hơn".
Mục Thanh Hàn lẩm bẩm, làm quen với tiểu sư đệ một lần nữa.
Nếu như sự phụ có ở đây thì chắc chắn người cũng sẽ nói như vậy.
Người mới đến, tránh không khỏi việc đi loanh quanh.
Sau đó là những thanh âm tru tréo lại tiếp tục vang lên, tòa thành cổ này có quá nhiều điều thần bí, cường giả trong thành còn nhiều như mây, Triệu gia, Mộ gia, Bạch gia, Mộ gia,... đây là một căn cứ giang hồ sao?
Bí ẩn.
Khắp nơi toàn là những điều huyền bí.
Nếu thế nhân biết được thì thế nhân tất khiếp sợ.
Bọn họ trông thấy Triệu Bân đang đứng trên đỉnh Phiêu Diểu.
Đại đa số mọi người đều trầm mặc.
Nếu như đã biết hắn là Triệu Bân thì tất nhiên cũng sẽ biết được câu chuyện của hắn, hắn có thê tử, một cô nương mù vẫn còn đang trầm miên như xác sống, hắn có mẹ bị giam cầm trong hình tháp không thể nhìn thấy ánh mặt trời, hắn cũng có cha bị Tử Y Hầu ép tự sát âm dương cách biệt.
Câu chuyện phía sau hắn thật sự quá ly kỳ, cũng quá đẫm máu.