“Còn có việc mà ngươi không dám?”, hoàng phi bị chọc cho bật cười.
Có điều bà ấy rất hài lòng với câu trả lời của Triệu Bân.
Nếu đã có ý thì có trò hay rồi. Mặc dù bà ấy là hoàng hậu của Đại Hạ nhưng không phải người cổ hủ! Đàn ông mà, tam thê tứ thiếp là chuyện thường, chủ yếu là con gái của bà ấy rất hợp với tên nhóc này. Cả hai đều là vật chủ, một kỳ lân, một cửu vĩ, vô cùng xứng đôi vừa lứa, trời sinh một cặp.
Về vấn đề trò chuyện, e là không cùng một chủ đề.
Cũng giống như Triệu Bân và hoàng phi lúc này, hai người nói chuyện không cùng một ý.
Ý mà Triệu công tử nghĩ tới: là bắt trói Long Phi.
Xong chuyện sẽ tìm hoàng phi để kiếm chút tiền tiêu.
Còn không dám là sợ hoàng phi nổi giận.
Còn cả Hồng Uyên và Hồng Tước nữa, hai người bọn họ có thể đánh tan xác hắn.
“Dũng cảm lên”, hoàng phi lại cười.
Nghe thấy vậy, Triệu Bân hơi nhíu mày, điều này…không phù hợp cho lắm!
Trong lúc hai người nói chuyện, có người bước vào Ngự Hoa Viên, người này mặc một chiếc áo mãng bào, hơn nữa còn lấp lánh, vô cùng chói mắt. Đây chẳng phải Ân Trú sao! Lâu rồi chưa gặp lão ta, khí tức của Ân Trú lại mập mờ hơn, sớm đã đứng đầu Chuẩn Thiên rồi. Chưa biết chừng, khi gặp được cơ duyên, lão ta có thể bước vào cảnh giới Thiên Võ.
Vậy nên, vài chuyện cần phải làm gấp.
Ví dụ, đến trộm lệnh bài thông hành ở phủ Đại Tế Ti.
Chuyện này là tiếng lòng của Triệu Bân, phải nhanh chóng cứu mẫu thân. Chưa biết chừng, ngày nào đó Tử Y Hầu lên cơn, lấy mẹ của hắn ra để uy hiếp, buộc hắn và người nhà họ Triệu ra mặt, lúc này thực sự khó đối phó rồi.
“Cơ Ngân”.
Thấy Triệu Bân, sắc mặt của Đại Tế Ti bỗng trở nên hung hãn.
Vì Cơ Ngân mà Ân Minh bị đánh đến tàn phế.
Còn lão ta cũng bị bắt chẹt cả một đống tiền.
Đường đường là Đại Tế Ti của hoàng tộc, không chỉ mất tài sản mà mặt mũi cũng bay sạch.
Vậy nên không thể kiềm được lửa giận, lão ta sát khí cuồn cuộn, hoa cỏ trong Ngự Hoa Viên cũng lần lượt đóng băng, mất đi màu sắc.
Trong mắt Triệu Bân bỗng phát ra tia nhìn lạnh lẽo, muốn động dụng tới thuấn thân tuyệt sát.
Trừ khử được Ân Trú tại đây cũng giải quyết được rất nhiều rắc rối.
Suy nghĩ thì luôn đẹp vậy.