Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 
             Đánh nhau với ai kia, đặc biệt là đánh cận chiến thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị lột đồ.  

             Ai kia đó chính là Triệu Bân!  

             Đã nói rồi, hắn là một người có bản lĩnh, lúc dùng Đấu Chiến Thánh Pháp thì vẫn không quên lột đồ của người ta.  

             Còn tiện thể dán cho đối thủ mấy lá bùa nổ.  

             Những người không biết cách đánh của hắn thường trở tay không kịp.  

             Còn những người biết cách đánh của hắn thì mộ đã xanh cỏ từ lâu rồi.  

             Bởi vậy mới nói, đánh nhau với Triệu Bân thì tuyệt đối đừng để lộ sơ hở.  

             Nếu không thì hắn sẽ cho người đó biết thế nào là không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn.  

             Diêm La Mặt Quỷ lúc này là ví dụ rất rõ ràng. Càng đáng càng có nhiều thương tích hơn, quần áo cũng càng lúc càng ít đi, chỉ mất vài giây mà hắn ta đã bị lột sạch chỉ còn sót cái quần tam giác, lại còn bị ai kia đạp một cái vào chỗ đó nữa.  

             A…  

             Diêm La Mặt Quỷ hét lên, cố dùng cấm pháp đánh bay Triệu Bân.  

             Lúc Triệu Bân bay ngược ra sau, hắn đã hét lớn một tiếng “nổ”.  

             Diêm La Mặt Quỷ gần như đã bị lột sạch đồ nhưng lại bị dán rất nhiều bùa nổ trên người.  

             Bị nổ trong trạng thái đó thì phải nói là đã.  

             Máu văng khắp nơi, Diêm La Mặt Quỷ vốn đang lảo đảo đã bị nổ văng lên trời.  

             Sau đó, máu rơi xuống như mưa, xương cốt nát vụn.  

             Lúc rơi xuống đất, máu chảy lênh láng, gan đau, dạ dày đau, thận đau… Đau toàn thân, đầu óc choáng váng. May mà môn chủ của La Sinh Môn không có ở đây, nếu không thì nhất định nhân sinh quan sẽ bị sụp đổ.  

             Diêm La Mặt Quỷ à...  

             Không ngờ sát thủ mạnh nhất dưới trướng của mình mà lại bị một tên cảnh giới Địa Tạng đập đến thê thảm như vậy.  

             Từng giết chết cảnh giới Thiên Võ thì đã sao, đánh nhau mới biết được ai mạnh ai yếu, chiến tích không nói lên được khả năng chiến đấu.  

             Nhốt!  

             Triệu Bân nhanh tay lẹ mắt, Diêm La Mặt Quỷ chưa kịp định thần thì hắn đã vung ra cả đống bùa.  

             Tất cả đều là bùa phong ấn với cấp bậc không hề thấp.  

             “Đừng nghĩ quẩn!”  

             Triệu Bân còn vạch miệng Diêm La Mặt Quỷ, nhổ phăng một chiếc răng màu đen. Chiếc răng đó là một viên thuốc độc, sát thủ của La Sinh Môn đều có, khi nhiệm vụ thất bại hoặc bị bắt thì họ đều sẽ tự sát ngay.  

             Sát thủ cấp chữ Thiên như Diêm La Mặt Quỷ cũng không ngoại lệ.  

             Hắn giật được chiếc răng độc ra rồi còn nhét giẻ vào miệng đối phương.  

             Cuối cùng thì Diêm La Mặt Quỷ cũng đã tỉnh táo, hắn ta không nói được, chỉ có thể rên ư ử, đôi mắt lạnh lùng đỏ ửng, vừa hung tàn vừa tức giận, hắn ta là Diêm La Mặt Quỷ, là sát thủ cấp chữ Thiên, nhưng chẳng những không giết được Cơ Ngân, còn bị đối phương bắt sống.  

             Chuyện làm người ta bực hơn nữa là đối phương chỉ là cảnh giới Địa Tạng.  

             Đấy là sự thật mà một người từng giết được cảnh giới Thiên Võ như hắn ta khó lòng chấp nhận.  

             Chỉ một phút bất cẩn mà thua cả ván cờ.  

             “Với cấp bậc của ngươi thì chắc cũng biết không ít bí mật đâu”, Triệu Bân đưa tay lên, dùng thuật soát hồn.  

             Khuôn mặt Diêm La Mặt Quỷ đầy vẻ đau đớn, thất khiếu lập tức chảy máu.  

             Triệu Bân chau mày, chắc linh hồn của tên này có cấm chế kỳ diệu gì đó.  

             Chẳng ngờ thuật soát hồn của hắn lại không có tác dụng.  

             Cố soát cũng không phải không được nhưng như thế thì Diêm La Mặt Quỷ sẽ chết.  

             Hắn không nỡ để tên này chết.  

             Sau này hắn còn phải dắt Diêm La Mặt Quỷ đến tìm chủ nhân của La Sinh Môn nói chuyện nữa.  

             Còn về việc bàn chuyện tiền nong hay lý tưởng thì phải xem tâm trạng của hắn rồi.  

             Nói tóm lại, tối nay hắn ra ngoài cũng không uổng công.  

             Hắn đã bắt được một nhân vật lớn, trong số những người ám sát hắn thì cấp bậc của tên này là cao nhất.  

             Đại tướng của La Sinh Môn đã bị hắn bắt sống, lần này có chuyện để chém gió rồi.  

             Đợi đến khi đưa Diêm La Mặt Quỷ về thành Thiên Thu, xem thử ai dám nói hắn không ngầu nữa.  

             Đột nhiên, một trận gió nhẹ thổi qua cuốn theo mùi thơm của phụ nữ.  

             Triệu Bân ngửi thấy thì liền lấy áo khoác ra, đậy Diêm La Mặt Quỷ lại.  

             Một bóng người lướt nhanh qua, là Vân Yên.  

             “Lại ra ngoài lang thang, không sợ bị người ta giết sao?”. Triệu Bân mỉm cười nói.  

             “Người bị đại trưởng lão ép buộc ở địa cung trước đây có phải ngươi không?”. Vân Yên liếc mắt.  

             “Là ta!”. Triệu Bân cũng rất thành thật, lúc đó Vân Yên cũng có mặt, đương nhiên hắn biết mình không thể lừa được sư phụ.  

             “Người ám sát Vân Phượng đêm đó cũng là ngươi sao?”  

             “Là ta!”  

             “Sao lại giết cô ta?”, Vân Yên vẫn nhìn Triệu Bân không chớp mắt.  

             “Vậy sư phụ thì sao? Sao lại hận cô ta?”, Triệu Bân nhìn sang Vân Yên.  

             “Ta…”  

             Vân Yên nhất thời nói không nên lời.  

             Là máu mủ với nhau, ai lại muốn hận chị mình.  

             Nhưng người thân thiết nhất của cô ta lại giết người mà cô ta từng yêu nhất.  

             Cô ta hận, hận đến muốn phát điên, hận đến mức muốn chặt Vân Phượng ra làm trăm ngàn mảnh.  

             Nếu như không phải vì cô ta họ Vân, nếu như không phải vì cô ta là người nhà họ Vân thì Vân Phượng đã chết cả vạn lần rồi.  

             Chuyện cũ...  

             Đây là lần đầu tiên đồ đệ của cô ta nhắc đến nó trước mặt cô ta.  

             Cơ Ngân đụng đến vết thương của cô ta như thế, rõ ràng là có ý khác.  

             “Cô ta hại ta nhà tan cửa nát!”  

             Câu trả lời của Triệu Bân đúng như những gì cô ta suy đoán, từ trong ánh mắt của Triệu Bân, cô ta nhìn thấy được chấp niệm rất nặng nề, chắc đấy là chấp niệm phải giết chết Vân Phượng.  

             Thì ra cô ta và Cơ Ngân thuộc cùng một loại người.  

             Có cùng nỗi đau!  

             Đương nhiên cô ta hiểu được tâm trạng của đồ đệ mình.  

             Cô ta hận chị mình bao nhiêu thì biết Cơ Ngân cũng muốn giết Vân Phượng bấy nhiêu.  

             Hèn gì, hèn gì tối đó... khi Triệu Bân lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của cô ta đã lập tức rút kiếm ra, chắc là vì quá hận nên khi nhìn thấy một người giống hệt như Vân Phượng, hắn đã không kiềm được mà muốn giết chết ngay. Thậm chí cô ta còn nghi ngờ Cơ Ngân vào Thiên Tông là để tìm chị cô ta báo thù rửa hận.  

             Không gian trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.  

             Mặt Vân Yên trắng bệch, sự thật rất tàn khốc.  

             Một lúc lâu sau, cô ta mới nhìn xuống, hạ giọng hỏi: “Có thể…”  

             “Không!”  

             Dường như Triệu Bân biết Vân Yên muốn nói gì nên hắn đã trả lời thẳng ngay.  

             Hắn nhất định phải giết Vân Phượng, không ai có thể ngăn cản được.  

             Vân Yên hé miệng nhưng lại không thốt nên lời.  

             Không hiểu được nỗi khổ của người khác thì đừng khuyên người khác phải từ bi.  

             Dù cô ta là sư phụ thì cũng không có tư cách khuyên đồ đệ của mình buông bỏ thù hận.  

             Triệu Bân cầm theo Diêm La Mặt Quỷ bỏ đi, càng lúc càng xa.  

             Vân Yên lặng lẽ nhìn theo, chưa bao giờ cô ta cảm thấy Cơ Ngân xa lạ đến thế, bóng lưng đầy lạnh lùng. Rốt cuộc chị Vân Phượng của cô ta đã gây ra bao nhiêu tội ác, đã hại bao nhiêu người?  

             Bên này, Đại Bằng đã sải cánh bay cao.  

             Triệu Bân ngồi xếp bằng trên người nó, uống rượu một mình.  

             Diêm La Mặt Quỷ thì lại như một con sâu, liên tục ngọ nguậy, muốn phá phong ấn.  

             

             

Nhấn Mở Bình Luận