Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Đến khi mở mắt ra lần nữa, tình cảnh thay đổi hoàn toàn: hắn không bị hoàng phi bóp cổ, mà thần sắc của hoàng phi cũng không lạnh như băng. Bàn tay ngọc ngà của bà ấy đang đặt trên vai hắn, tiên lực dịu dàng chảy vào cơ thể hắn, giúp hắn loại bỏ sát ý của Tru Sát Trận, cũng giúp hắn tu bổ thể phách tràn ngập vết thương.  

 

Huyễn thuật?  

 

Triệu Bân sững người, bấy giờ mới nhận ra.  

 

Chính vì nhận ra nên hắn mới sững người, hoàng phi dùng tới huyễn thuật từ lúc nào mà hắn không hề hay biết.  

 

“Tỉnh rồi à?”  

 

Hoàng phi khẽ nói, tiên lực càng thêm dồi dào.  

 

Không có sự giúp đỡ từ bà ấy, Triệu Bân có chết hay không thì không rõ, nhưng chắc chắn sẽ thành kẻ tàn phế.  

 

“Tại sao lại cứu ta?”, Triệu Bân ho ra máu.  

 

“Bởi vì ngươi rất đẹp trai”, hoàng phi trả lời rất tùy hứng.  

 

Triệu Bân không hề ngờ tới câu trả lời này.  

 

Thật không ngờ hoàng hậu của Đại Hạ cũng biết đùa.  

 

Mấy giây trước thôi, hắn thực sự tưởng rằng hoàng phi Vũ Linh định tiêu diệt hắn, làm hắn sợ suýt tè ra quần.  

 

Mụ đàn bà này cũng thật là.  

 

Nửa đêm nửa hôm mà rảnh rỗi quá nhỉ.  

 

Hắn đã bị thương đến mức này rồi mà còn hù dọa hắn.  

 

Cuối cùng hắn cũng buông bỏ mọi cảnh giác.  

 

Với trạng thái hiện giờ của hắn, dù cảnh giác đến mấy cũng vô dụng.  

 

Hoàng phi quá mạnh, đừng nói là hắn chỉ còn rơi rớt nửa cái mạng, dù ở trạng thái đỉnh cao, dùng thêm Kỳ Lân hóa, hắn cũng không phải đối thủ của hoàng phi Vũ Linh. Cùng là người ngộ đạo, hắn vẫn tự biết mình biết người lắm chứ.  

 

Hoàng phi không nói gì, biểu cảm khá hoảng hốt.  

 

Đến lúc này, bà ấy vẫn không dám tin Cơ Ngân là Triệu Bân.  

 

Lần đầu tiên bà ấy cảm thấy Cơ Ngân thật xa lạ. Chàng thanh niên chưa đầy hai mươi tuổi này làm bà ấy quá ngạc nhiên, hắn quá kiên định. Tử Y Hầu tìm hắn khắp nơi, thế mà hắn dám trà trộn vào Thiên Tông, lại còn trở thành Thánh Tử của Thiên Tông. Phải biết rằng, bất cứ một kẽ hở nào cũng có thể khiến hắn bại lộ, một khi bại lộ, thứ chờ đợi hắn chỉ có cái chết. Vì cứu mẹ, hắn không thiết sống nữa sao?  

 

Ôi!  

 

Bà ấy thở dài trong lòng.  

 

Hoàng phi không chỉ là hoàng hậu của Đại Hạ, bà ấy cũng là một người mẹ. Nếu bà ấy là Phù Dung, bị nhốt ở Hình Tháp, nếu Long Chiến là Triệu Uyên, bị ép tự sát, vậy thì con trai Long Dương và con gái Long Phi chắc chắn cũng sẽ giống như Triệu Bân, đeo lớp mặt nạ da người, diễn kịch để sinh tồn, tất tả ngược xuôi để báo thù.  

 

Vừa thở vắn than dài, bà ấy vừa thấy áy náy.  

 

Triệu Vân tan cửa nát nhà cũng nhờ “phước” của Đại Hạ.  

 

Chính vì áy náy như thế, bà ấy mới đến đây trị thương cho Triệu Bân.  

 

Tất nhiên, cũng vì con gái của bà ấy nữa.  

 

Nếu hoàng phi tiêu diệt Triệu Bân, cô nhóc kia sẽ đau lòng tới cỡ nào.  

 

Hoàng phi không xen vào tình duyên của hậu bối, nhưng Triệu Bân mà chết thì đúng là đáng tiếc.  

 

“Sở Lam có biết thân phận của ngươi không”.  

 

Qua hồi lâu, hoàng phi Vũ Linh đột nhiên hỏi.  

 

“Không biết”, Triệu Bân trả lời thành thực.  

 

“Vân Yên, Linh Lung và Đào Tiên Tử thì sao?”  

 

“Cũng không biết”.  

 

“Vậy ngươi làm thế nên nào để tránh khỏi đại trận soát hồn”, hoàng phi tiếp tục hỏi.  

 

“Trên linh hồn ta có cấm chế”.  

 

Triệu Bân không giấu giếm, giấu nữa cũng không có ý nghĩa gì.  

 

Hoàng phi mỉm cười lắc đầu, cấm chế không quan trọng, quan trọng là hắn diễn cả một bộ phim tám mươi tập.  

 

Ân Minh không nói dối.  

 

Những gì hắn ta nói đều là sự thật.  

 

Thế nhưng mà!  

 

Ma cao một thước đạo cao một trượng, hắn ta vẫn bị Triệu Bân chơi cho một vố.  

 

Sau rồi.  

 

Người ta còn nhận “mỹ danh” thanh niên tốt.  

 

Nói thật lòng, so với gương mặt phổ thông này, bà ấy thấy gương mặt của Triệu Bân trông vừa mắt hơn. Nếu con gái Long Phi ở đây, chắc hẳn cũng nghĩ như thế. Nếu sinh một em bé, chắc chắn sẽ rất đáng yêu.  

 

Nghĩ rồi bà ấy mỉm cười.  

 

Triệu Bân mở mắt ra mấy lần, nghĩ gì mà vui thế?  

 

Hắn không hiểu phụ nữ rồi, một khi liên tưởng mở ra, cũng chẳng khác nào một bộ phim dài tập.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận