Triệu Bân không nghĩ ngợi nhiều, ngay lập tức đi thẳng về phía bắc đuổi theo Long Phi.
Không khó để nhận ra thần sắc của hắn rất khó coi. Hắn biết mình đã bị môn chủ La Sinh Môn nhắm tới.
Lần này chỉ là một phân thân, lần sau rất có thể sẽ là chính chân thân ra trận.
"Cơ Ngân".
Trong một địa cung cách xa vạn dặm có một giọng nói âm u vang lên.
Đó là giọng nói của một nữ tử đang ngồi nhắm mắt trên tế đàn. Khi nói ra 2 chữ Cơ Ngân thì cô ta mới chậm rãi mở mắt để lộ ra một đôi mắt đẹp trong veo nhưng lại lạnh lẽo không chịu nổi, không có một chút tình cảm nào.
Cô ta là môn chủ La Sinh Môn.
Kẻ vừa ám sát Triệu Bân đúng là phân thân của cô ta.
Võ tu cảnh giới Địa Tạng không đáng để cô ta đích thân ra tay.
Chỉ có điều sau khi chứng kiến nội tình của Thánh tử Thiên Tông thì cô ta mới nhận ra mình không ra trận không được. Ngay cả Diêm La Mặt Quỷ cũng thất thủ thì sát thủ cảnh giới Chuẩn Thiên khác chắc chắn không bắt được Cơ Ngân, có phái thêm nhiều nữa cũng vô dụng.
Tất nhiên, cô ta đích thân ra trận cũng còn có nguyên do khác, chính là do cô ta thật sự rất khó chịu với Cơ Ngân.
Cô ta đã ám sát rất nhiều người nhưng đây là lần đầu tiên mà cô ta bị kẻ khác ném xuống đất. Mặc dù kẻ bị ném chỉ là một phân thân nhưng chính chân thân như cô ta cũng bị ảnh hưởng. Dù sao thì Thánh tử Thiên Tông cũng rất nổi tiếng cho nên cô ta không ngại đích thân ra trận.
Vèo!
Triệu Bân phóng đi nhanh như một tia sáng.
Hắn không ngừng sờ vào cổ mình, lúc nào cũng có cảm giác ớn lạnh.
"Bị cường giả Thiên Võ nhắm đến, không ớn lạnh mới là lạ".
Nguyệt Thần liếc mắt nhìn hắn rồi nói, một cô nương xinh đẹp như vậy mà ngươi nói ném liền ném, tốt xấu gì cũng nên tán tỉnh một chút chứ?
Triệu Bân định thần, lại tăng tốc độ.
Hắn đuổi theo hơn nửa đêm cũng không đuổi kịp Long Phi, hẳn là cô ta đang rất sốt ruột cứu phụ hoàng của mình cho nên đã đẩy tốc độ lên đến cực hạn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!