Quốc gia hưng vong đã kích động tâm huyết của bọn họ.
Giết!
Chiến!
Càng đến gần biên quan tiếng hò hét chém giết lại càng rõ ràng.
Triệu Bân cầm kính viễn vọng vừa đi vừa quan sát. Phương bắc dường như đã chìm trong biển lửa chiến tranh suốt mấy ngày liền. Chỉ có quỷ mới biết được vương triều Hắc Long đã điều động bao nhiêu binh mã tiến vào Đại Hạ. Tất cả những người đang gấp rút tiếp viện biên quan Đại Hạ cũng đều phẫn nộ, mạnh mẽ xông về phía biên quan. Động tĩnh đại chiến vang vọng đầy trời, không cần chứng kiến cũng biết nhất định là xác người la liệt, máu chảy thành sông.
Những gì hắn thấy trên đường đi cũng chính xác như thế.
Đại quân của vương triều Hắc Long đã kéo vào Đại Hạ không ít. Có rất nhiều thành cổ đã sụp đổ, thôn xóm bị tàn sát, huyết quang lan từ phương bắc tràn tới phương nam. Càng đi về phương bắc thì sương máu càng dày đặc, cả trời đất đều bị nhuộm đỏ màu máu.
Ông!
Trên đường đi, hắn liên tục giương cung cài tên.
Bất kỳ kẻ nào thuộc về vương triều Hắc Long đều bị giết chết không tha.
Nhưng hắn không dừng lại giây phút nào.
Đại bằng giương cánh bay cao thẳng về phương bắc, hắn đứng trên lưng đại bằng tiện tay công phạt.
Trong lúc đó hắn cũng liên tục bị vây sát.
Tuy nhiên không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản hắn, hắn vẫn thẳng một đường công phạt không ngừng nghỉ.
Những kẻ lọt lưới vẫn có người khác xử lý, đó chính là những cường giả Đại Hạ đang gấp rút tiếp viện biên quan. Số lượng người tiếp viện không hề ít, còn chưa tới biên quan thì đã khí thế ngút trời, không nhiều lời vô nghĩa mà trực tiếp công phạt.
Tới đêm ngày thứ hai thì hắn mới đuổi kịp Long Phi.
Toàn thân Long Phi bộc phát sát khí mãnh liệt. Cô ta cũng gặp rất nhiều trận vây sát giống như hắn nhưng đều mạnh mẽ giết sạch. Thanh kiếm trên tay cô ta đã nhuộm đỏ máu tươi, không cần hỏi cũng biết cô ta đã giết được rất nhiều kẻ địch.
Một lúc sau thì bọn họ đã có thể nhìn thấy dãy núi Thương Long.
Vì khoảng cách còn rất xa cho nên bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy dãy núi một cách mơ hồ, nhưng lại có thể nghe thấy rõ ràng những tiếng la hét giết chóc.
"Kẻ địch vẫn còn đang công phạt tức là phụ hoàng vẫn còn sống".
Long Phi nghẹn ngào nói, thanh kiếm trong tay lại run lên.
"Đừng liều lĩnh".
Triệu Bân nói xong lại kéo cô ta lên trời, công kích trực diện không phải là phương án tốt, đánh giặc phải chú ý kỹ xảo chứ không nên lỗ mãng, mặc dù bọn họ là ký chủ nhưng khi chống lại cả một đại quân thì cũng phải biết suy nghĩ tính toán trước sau.