Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Về điểm này, Triệu công tử đã dự liệu trước.  

 

Để xử lý đám không quân của vương triều Hắc Long, hắn trốn ra xa hàng trăm dặm, cố tình kéo giãn khoảng cách với núi Thương Long.  

 

Theo hắn thấy, núi Thương Long sẽ không thể mất được chỉ trong một chốc một lát.  

 

Dưới đòn tấn công của hàng trăm vạn đại quân mà vẫn cố thủ được lâu như thế, trong núi không có huyền cơ mới là lạ.  

 

Trước đó hắn từng dùng đại địa linh chú để cảm nhận, trong núi Thương Long có càn khôn, mà Long Chiến cùng các thống soái Ngự Long chắc chắn đã biết trước, nếu không cũng không chọn cố thủ ở nơi này.  

 

Hắn đoán không sai.  

 

Trong núi quả thực có huyền cơ, là trận pháp mà các tiền nhân đã để lại, được hình thành dựa trên địa thế từng đỉnh núi của núi Thương Long. Các dị sĩ hiểu địa lý chỉ cần nhìn qua là hiểu ra, địa thế trong núi không tầm thường, tạo trận pháp ở đây thì uy lực càng thêm mạnh.  

 

Tấn nhiên, núi Thương Long bị công phá chỉ là vấn đề thời gian.  

 

Nếu không có trận pháp cấp tiên, không thể chống trụ được hàng trăm vạn hùng sư.  

 

May mà căn cơ của quân Ngự Long Đại Hạ vẫn còn đó, cộng thêm mỗi ngày đều có người chi viện biên quan, sức mạnh không thể coi thường, chống trụ thêm vài ba ngày cũng không thành vấn đề.  

 

Không biết tới lúc nào, tiếng rên la mới tắt hẳn.  

 

Không quân của vương triều Hắc Long, ngoại trừ một số kẻ đã trốn được, còn lại đều bị tiêu diệt.  

 

Trong không khí mịt mùng mùi máu tanh.  

 

Dưới đất ngổn ngang thi thể, tứ chi rơi rụng ở đâu cũng có.  

 

Phù!  

 

Triệu Bân thở phào một hơi, Kỳ Lân hóa tan đi.  

 

Không trụ nổi nữa rồi, để xử lý đám không quân đó, sức mạnh Kỳ Lân tiêu hao quá nhiều.  

 

Soạt! Soạt!  

 

Hắn tạo ra vô số phân thân, thu dọn chiến lợi phẩm.  

 

Công việc đòi hỏi kỹ thuật như thu dọn chiến trường này không chỉ có bản tôn chuyên nghiệp, các phân thân cũng rất thạo nghề, thứ gì lấy được thì không hề khách sáo.  

 

“Học được thể ánh sáng từ đâu thế?”, Long Phi hỏi.  

 

“Một tiền bối truyền cho ta”, Triệu Bân đáp, hắn nhặt một thanh kiếm, tiện tay nhét vào chiếc nhẫn ma.  

 

“Tiền bối nào thế, họ Triệu phải không?”, Long Phi mỉm cười nhìn Triệu Bân.  

 

“Không nói được!”, Triệu Bân hít một hơi thật sâu, tỏ ra thâm trầm.  

 

“Nói thật lòng, ta thấy gương mặt này thuận mắt hơn”, Long Phi lấy ra một bức họa, bức họa của ai thế? Bức họa Triệu Bân của thành Vong Cổ, ngũ quan này trông đứng đắn biết bao, gương mặt này tuấn tú biết bao, chủ yếu là khí chất, dù chỉ là tranh vẽ, nhưng phong thái ngời ngời.  

 

Nhìn xong, cô ta nhéo

 

Nhấn Mở Bình Luận