Hai sát thủ cấp chữ “thiên” bị chôn trong tay hắn, lỡ như môn chủ La Sinh Môn tức giận, có thể sẽ thực sự tiêu diệt hắn.
“Khẩu quyết tâm pháp của năng lực tái sinh”.
Môn chủ La Sinh Môn khẽ mấp máy môi, cô ta không ngốc, toàn chọn thứ tốt thôi.
“Không có!”, Triệu Bân trả lời đanh thép.
Môn chủ La Sinh Môn không nói, lại giơ ngón tay lên, tiếp tục đục lỗ máu cho người nào đó.
“Bí pháp này không truyền ra ngoài”.
Phụt!
“Tiền bối, đừng ép ta chửi thề”.
Phụt!
“Có gì từ từ nói”.
Phụt!
Đây là một cuộc đối thoại rất lạ kỳ.
Nói đúng hơn, căn bản không có đối thoại, mỗi khi Triệu công tử nói một câu, môn chủ La Sinh Môn sẽ chọc hắn một cái, mỗi ngón tay là một lỗ máu, máu tươi thắm đỏ cực kỳ chói mắt.
“Dừng, ta truyền”.
Triệu Bân nhe răng nhếch miệng, gương mặt cực kỳ sa sầm, vị này nói thế nào cũng không chịu, chỉ mới một loáng đã chọc cho hắn mười mấy lỗ. Mười mấy lỗ máu đấy! Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ biến thành cái sàng mất.
Môn chủ La Sinh Môn cuối cùng cũng dừng lại.
Mà Triệu công tử cũng giữ lời hứa, hắn thực sự truyền bí quyết.
Thế nhưng bí quyết của hắn đã sửa đổi một chút, từ rất lâu về trước đã sửa xong rồi. Lỡ như ngày nào đó hắn bị bắt, lỡ như bị dùng hình để tra khảo, hắn có thể đem ra để lừa người khác.
Dùng cho đêm nay cũng rất thích hợp.
Môn chủ La Sinh Môn lấy được bí pháp, bèn ngồi xuống dưới gốc cây.
Để phân biệt độ thật giả của bí thuật, cô ta còn âm thầm diễn hóa một phen.
Kết luận rất ổn: không có gì sai sót!
Sao không nhìn xem ai là người sửa đổi, không phải là không sai, chỉ là ngươi không nhìn ra chỗ sai thôi.
Thiên phú của cô ta cũng rất đáng gờm.
Chí ít thì trong mắt Triệu Bân, cực kỳ đáng sợ.