Triệu Bân cười lạnh, ma trảo còn chưa kịp chạm đến hắn thì hắn đã biến mất trong nháy mắt. Thuật triệu hoán ngược lại một lần nữa cứu thoát hắn.
Tà ma nữ soái nhất thời cả kinh.
Đây là tình huống gì vậy? Một người lớn sờ sờ lại đột nhiên biến mất vào hư không?
Phụt!
Triệu Bân đã thoát ra cách đó mấy ngàn trượng.
Đáng tiếc phong ấn trên người hắn vẫn chưa được giải.
"Bí pháp không gian khá lắm".
Xa xa đã truyền đến truyền đến tiếng quát lạnh lùng của tà ma nữ soái.
Đó là một vấn đề lớn. Tà ma đã xác định được và khóa vị trí của Triệu Bân.
"Ta lại trốn".
Triệu Bân nói rồi lại biến mất.
Trải qua lần truyền tống này thì phong ấn có phần được nới lỏng do vết rách không gian, nếu như hắn có thể truyền tống thêm vài lần nữa thì phong ấn sẽ hoàn toàn bị phá, tuy nhiên thời gian eo hẹp, mặc dù hắn có phân thân cũng không kịp thi triển triệu hoán ngược.
"Đi đâu?"
Tà ma nữ soái quát lớn và đã đánh tới hướng này.
Triệu Bân nghiến răng quay đầu bỏ chạy, vừa chạy vừa cố gắng phá phong ấn. Phong ấn đã dần được nới lỏng, chuyện phá được nó chỉ còn là vấn đề thời gian, nhưng vấn đề lớn hơn là tà ma nữ soái đã khóa chặt hắn, còn không cho hắn có thời gian để thở.
Vèo! Vèo!
Hai người lần lượt biến mất vào bóng tối.
Ngay sau đó lại có tiếng gầm rống vang lên, tà ma nữ soái đang vừa truy đuổi vừa tung chiêu với Triệu Bân.
Phụt!
Không lâu sau khi hai người rời đi thì đã có một bóng đen đẫm máu rơi ra khỏi không gian.
Không cần nói thì cũng biết bóng đen đó chính là môn chủ La Sinh Môn, cũng may cô ta mạng lớn, tuy còn sống nhưng hết sức chật vật, toàn thân bị vết rách không gian tạo ra rất nhiều vết thương. Ngoài ra, trên vết thương còn có u quang do lực không gian đáng sợ lưu lại hóa diệt tinh khí của cô ta khiến cho vết thương rất khó khép miệng.
"Cơ Ngân".
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!