Đứng xa chút mới an toàn, đứng xa chút mới an toàn.
“Cô ta mạnh đến thế sao?”
Triệu Bân lầm bầm trong miệng, “cô ta” ở đây là chỉ nữ soái tà ma.
Phải biết rằng, nữ soái tà ma sẽ đối đầu với môn chủ La Sinh Môn - một cao thủ Thiên Võ “nếu là giả, sẽ đổi trả miễn phí”, thế mà có thể đánh nhau với cô ta mà không phân cao thấp, vậy thì Hồng Tước thật của Đại Hạ sẽ đáng sợ tới mức nào. Hồng Uyên mạnh hơn cả Hồng Tước, chẳng phải còn đáng sợ hơn sao.
Chẳng trách bao nhiêu năm nay Quỷ Minh, Vô Mi Đạo Nhân và lão tổ U Huyền không dám chiếm quyền đoạt vị, có hai kẻ tàn nhẫn như vậy trấn giữ, ba đánh hai cũng chưa chắc đã thắng được.
Tất nhiên là đứng từ góc độ của ba vị Thiên Võ kia.
Dù sao họ cũng không biết Hồng Tước đã chết, nếu biết trước, chắc hẳn đã liên thủ để giành quyền rồi.
Thu hồi suy nghĩ, hắn lại nhích về phía trước mấy chục trượng.
Hắn không lo lắng về môn chủ La Sinh Môn mà lo cho tà niệm của Hồng Tước hơn.
Hắn lo cho nữ soái, đừng đánh hỏng người Sở Lam luôn nhé, nữ soái của quân Xích Diễm là người vô tội.
Hắn phải trông chừng ở đây.
Khi cần thiết, hắn sẽ ra tay trợ chiến, cùng nữ soái tà ma kia hợp lực đối đầu với môn chủ La Sinh Môn. Ả đàn bà này trạng thái không ổn lắm, có trời mới biết cô ta đã dính bao nhiêu vết nứt không gian, có trời mới biết cô ta gặp bao nhiêu phản phệ. Nếu cứ động võ không biết lượng sức, ai khó chịu là thấy ngay.
Về chuyện này, sau khi trở về hắn có thể khoác lác ba ngày ba đêm.
Đùng! Binh!
Dưới ánh trăng u ám, tiếng nổ vang ngập trời.
Trong khe núi đổ nát, nữ soái tà ma và môn chủ La Sinh Môn đang đánh nhau rất hăng hái.
Nữ soái tà ma sát khí ngút trời, chẳng khác nào một đại ma đầu, khống chế cơ thể của nữ soái, bí thuật tầng tầng lớp lớp làm Triệu Bân nhìn thôi cũng hoa cả mắt. Quá nhiều huyền pháp hắn còn chưa từng thấy bao giờ.
Nhìn sang người đối diện, dù là thích khách, nhưng thủ đoạn cũng trác tuyệt.
Không biết môn chủ La Sinh Môn tu luyện công pháp gì, cũng không biết cô ta mua huyết thống từ đâu, chỉ biết rằng mỗi một bí thuật của cô ta đều mang theo thứ dị tượng như ẩn như hiện, bản thân cô ta cũng được bao phủ trong sương khói, diễn ra một thứ ý ảnh như mộng như ảo.
Dù không ở trạng thái đỉnh cao, hai người vẫn bất phân cao thấp.
Nữ soái tà ma kia giật mình, giật mình vì căn cơ của cao thủ Thiên Võ này quá vững vàng. Bị thương nặng như thế mà vẫn có thể chiến đấu, cô ta đã bung hết át chủ bài nhưng vẫn không hạ gục được đối phương.