Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Triệu Bân lầm bầm, vật sống tập trung lại đây dường như đang chờ đợi.  

 

Dường như sau đó sẽ có một bữa tiệc no nê, mà chúng tới đây là để dự tiệc. Thu hồi ánh mắt khỏi tế đàn, hắn lại đảo sang nhìn xung quanh. Động tĩnh lớn như thế này, môn chủ La Sinh Môn chắc hẳn sẽ tới.  

 

Nhìn quanh một vòng cũng không thấy ả đàn bà kia đâu.  

 

Triệu Bân không khỏi lầm bầm, môn chủ La Sinh Môn chắc không phải chết rồi đấy chứ!  

 

Hắn tự thấy suy đoán này rất đáng tin, dù sao thì trong cấm địa đâu đâu cũng là bẫy rập, mất hết tu vi thì khả năng sống sót gần như bằng không, chỉ sơ sảy một chút đã rơi xuống hố, bị hung thú tha đi mất hoặc bị tà vật cắn nuốt, đều sẽ chết mà không có chỗ chôn. Đọa Tiên sở dĩ có hung danh như thế đâu phải là đùa cợt.  

 

Đùng!  

 

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn lại vang lên từ tế đàn.  

 

Sau đó, chỉ thấy bên trong tế đàn vọt ra một mảng sáng màu vàng kim.  

 

“Khí căn nguyên của huyết mạch?”  

 

Hai mắt Triệu Bân sáng ngời, chỉ liếc qua đã nhận ra nó là thứ gì. Chắc chắn là khí căn nguyên của huyết mạch, chẳng qua là bị bao phủ bởi một tầng hào quang, nhìn qua còn tưởng là ánh sáng vàng ấy chứ? Đó là thứ tốt, nuốt rồi có thể khôi phục được tu vi, tích lũy thêm sức mạnh của huyết mạch, nhiều lợi ích! Chẳng trách vật sống đều chạy tới đây.  

 

Đúng là một bữa thịnh yến.  

 

Khi hắn nhìn sang, ánh sáng vàng đã chia làm vô số luồng sáng, bắn ra ngoài.  

 

Gào!  

 

Đám động vật sống phấn chấn vô cùng.  

 

Chúng đến đây vì ánh sáng này, đám mãnh thú lớn há to miệng, gắng gượng hấp thu ánh sáng vàng. May mà thứ ánh sáng này rất nhiều, chúng chỉ hấp thu được một phần rất nhỏ, các mãnh thú nhỏ hơn cũng có phần, con nào con nấy nhìn chằm chằm vào luồng sáng kia, liên tục đuổi theo.  

 

Soạt!  

 

Triệu Bân cũng không rảnh rỗi, hắn lao nhanh như cắt.  

 

Một tay hắn cầm theo hồ lô nhỏ, thấy ánh sáng vàng là thu vào vì quá nhiều. Vài ba ngày trước đó không thấy một luồng sáng nào, đêm nay thì đâu đâu cũng có, mà còn không phải ánh sáng tĩnh, bởi vì chúng vọt qua vọt lại liên tục. Hắn cố hết sức để giành ánh sáng, khôi phục thêm nhiều tu vi, trước khi ra ngoài phải giữ được tính mạng cho chính mình.  

 

Đùng!  

 

Uỳnh!  

 

Đọa Tiên Vân Hải trở nên náo nhiệt hơn hẳn, nhiều mãnh thú có hình thể to lớn nếu chỉ đứng một chỗ thì không sao, nhưng một khi chúng chạy nhảy thì khung cảnh rất hoành tráng, từ trên nhìn xuống chẳng khác nào cơn thủy triều, mặt đất cũng vì thế mà rung lắc, ngọn núi rung chuyển, đất đá bay mù mịt, cây cổ thụ chọc trời cũng đổ rạp.  

 

Nhấn Mở Bình Luận