Ông ta nói xong thì mới nhìn sang Triệu Bân và nói: “Ta nói đúng không?”
Triệu Bân hít một hơi thật sâu rồi khẽ gật đầu.
“Chuyện này…”
Mấy lão già đều liếc sang, ánh mắt họ nhìn môn chủ La Sinh Môn đã thay đổi.
Một cô nhóc xíu xiu mà thế kia mà lại là cảnh giới Thiên Võ, thật khiến cho người ta không thể nào tin nổi.
“Là môn chủ La Sinh Môn thật sao?”, Thương Khung mỉm cười nhìn Triệu Bân.
Mọi người cũng vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều muốn hỏi: “Chắc chắn là môn chủ La Sinh Môn sao?”
“Đúng là cô ta”.
“Bọn ta không tin!”
“Chắc có người nhận ra thanh kiếm này chứ”.
Triệu Bân không nói gì thêm mà lấy binh khí của môn chủ La Sinh Môn ra, một thanh kiếm mỏng và dài, lấp lánh màu sắc với cảm giác buốt lạnh thấu tận xương. Ngoài ra, trên thanh kiếm còn lưu giữ sát khí, trời mới biết thanh kiếm đó đã nhuốm máu của bao nhiêu người rồi.
“Kiếm Thiên Sương?”
Lão tổ nhà họ Bạch học cao hiểu rộng, lập tức bất ngờ thốt lên.
Không chỉ có ông ta là người từng trải...
Mắt mấy lão tiền bối sáng rực, họ chưa từng nhìn thấy môn chủ La Sinh Môn nhưng lại nhận ra được kiếm của cô ta. Nói chính xác hơn là họ nhận ra được chất liệu dùng để đúc thanh kiếm này, đó là băng ngọc thiết ngoài bầu trời, trên đời không có miếng thứ hai, những đường vân cổ xưa bí ẩn trên kiếm là minh chứng tốt nhất.
Thế cũng có nghĩa cô nhóc này chính là môn chủ La Sinh Môn.
Không còn ai nghi ngờ nữa, Triệu Bân cũng không cần thiết phải lừa bọn họ.
Ừng ực…
Không còn tiếng xì xào, ai cũng thầm nuốt nước bọt. Ánh mắt họ nhìn Triệu Bân giống như nhìn quái vật, tên nhóc này… đúng là đỉnh của chóp luôn! Lần trước đem Diêm La Mặt Quỷ về, lần này thì càng ngầu hơn, còn “bế” luôn cả môn chủ La Sinh Môn về nữa, đến cả môn chủ La Sinh Môn mà còn bị đánh bại thì còn ai mà hắn không thể hạ gục nữa chứ?
Vậy tên đòi nuốt phân đâu?
Mấy lão già nhìn quanh.
Không ai lên tiếng, nuốt phân gì chứ, ăn cơm không thơm hơn sao?
“Ta cũng muốn bế thử”.
Triệu Bân mỉm cười, dẫn đầu rời khỏi đó.
Vừa hay đúng lúc bùa che mắt trên người hắn hết hiệu lực, khí tức bị che đậy lập tức bộc phát ra, khí huyết dồi dào đẩy rất nhiều tiểu bối lùi về sau, uy thế của huyết mạch bá đạo đến mức khiến Phượng Vũ cũng phải lảo đảo.