Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Dứt lời hắn còn nhìn thoáng qua không gian bên trong chiếc nhẫn ma, môn chủ La Sinh Môn bé nhỏ đang bị phong ấn ở trong quan tài băng ngọc, đêm đó nếu như không có môn chủ La Sinh Môn giết đến thì hắn có thể đã chết trong tay của nữ soái tà ma, muốn xoay chuyển thế cục cũng khó.  

 

"Cô ta sẽ đến lần nữa".  

 

Hoàng phi yếu ớt nói, khóe miệng còn chảy ra máu tươi.  

 

Triệu Bân im lặng, biết nữ soái tà ma vẫn sẽ tìm hắn, trên người hắn có ấn ký do nữ soái tà ma để lại, lúc trước hắn không biết nhưng sau khi hắn có được căn nguyên huyết mạch bên trong cấm địa thì hắn liền nhận ra. Tuy vậy hắn cũng không xóa ấn ký đi, hắn còn đang chờ nữ soái tà ma tới tìm hắn, nếu như có thể hắn còn muốn dẫn cô ta đến núi Bất Tử. Sở Lam là cô cô của Vô Sương, hắn nhất định phải cứu.  

 

"Đại Hạ uy vũ".  

 

Trong lúc đang nói chuyện thì hắn bỗng nhiên nghe thấy những tiếng hô vang truyền đến.  

 

Thanh âm truyền đến từ Đế Đô, bóng người dày đặc đã tập trung ở hai bên đường, bầu không khí hết sức ồn ào huyên náo, tất nhiên là do mọi người đang nghênh đón Long Chiến vào thành. Biên quan phía bắc đại thắng, đêm nay hoàng đế Đại Hạ khải hoàn quay về, vị hoàng đế đầu tiên đích thân ra chiến trường chính là một đại hán tử khiến cho muôn dân tôn kính.  

 

"Đa tạ".  

 

Hoàng phi Vũ Linh mỉm cười nói, bà ấy cũng đã nghe thấy tiếng hò hét.  

 

Nếu như bà ấy còn khỏe thì nhất định đã ra ngoài đón phu quân, nhưng với tình trạng của bà ấy bây giờ thì không thể ra ngoài được. Bà ấy là hoàng hậu của Đại Hạ, là thể diện của hoàng tộc, không thể để cho thiên hạ nhìn thấy tình trạng tồi tệ của mình.  

 

"Bây giờ người không thể đánh lại hoàng đế".  

 

Triệu Bân vừa mở miệng lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy.  

 

Nói thật ra hắn rất muốn hỏi Long Chiến một chút, thê tử của ông ta bị bệnh đến mức tay trói gà không chặt, ông ta rốt cuộc là cảm thấy vui hay buồn? Theo hắn thấy thì Long Chiến chắc chắn có chút nửa vui nửa buồn, thê tử của ông ta bị bệnh thì tất nhiên ông ta phải lo lắng, nhưng bên cạnh đó cũng sẽ cảm thấy bản thân trở nên ưu việt hơn, ít nhất thì trên giường cũng không mất mặt.  

 

"Đừng nói với chàng ấy là ta ở đây".  

 

Hoàng phi hít sâu một hơi rồi âm trầm nói.  

 

Bà ấy là người thích sự yên tĩnh, bên ngoài lại đang quá ồn ào.  

 

Chủ yếu là... nơi này còn an toàn.  

 

"Ta có thể giúp".  

 

Triệu Bân nói xong còn phủi phủi bụi trên bả vai.  

 

Triệu công tử trước giờ đều rất nhiệt tình giúp đỡ người khác, chỉ cần giá cả thích hợp thì hắn cũng không ngại đánh hoàng đế một gậy, nếu như trả được nhiều bạc thì đừng nói là đánh một gậy, hắn còn có thể đánh Long Chiến thành kẻ ngốc, thậm chí nếu như hoàng phi không ngại thì hắn cũng có thể tiện tay hủy luôn một số linh kiện trên người ông ta.  

Nhấn Mở Bình Luận