Khi quốc gia lâm nguy, thế hệ trước vẫn rất oanh liệt, vẫn vì hậu bối, vì quốc gia mà không ngại tan xương nát thịt. Trên đời này làm gì có năm tháng tĩnh lặng, chỉ có người thay ta gánh vác nguy nan thì ta mới tìm được năm tháng tĩnh lặng đó thôi. Nếu như không có lớp tiền bối không màng sinh tử thì làm gì có thịnh thế phồn hoa cho thế hệ mai sau.
Dưới ánh trăng, Triệu Bân đã đi lên đỉnh núi của chưởng giáo.
Dương Huyền Tông đã ngủ, Triệu Bân giống như một tên trộm lặng lẽ lẻn vào.
"Ngươi đến đây để trộm thứ gì sao?"
Dương Huyền Tông có cảm giác rất nhạy, đã ngay lập tức mở mắt.
Vừa nhìn thấy Triệu Bân thì hai mắt của ông ta đã sáng lên, tên nhóc này trở về từ khi nào?
"Sư bá lại đùa rồi".
Triệu Bân nói xong liền truyền căn nguyên huyết mạch vào người ông ta.
Cũng giống như Long Phi và Linh Lung, Dương Huyền Tông vừa cảm nhận được căn nguyên huyết mạch thì liền ngẩn ra, tên nhóc này tìm đâu ra huyết mạch đặc biệt? Thậm chí bên trong căn nguyên huyết mạch của hắn còn ẩn chứa nguồn năng lượng vô cùng lớn, chứng tỏ đây là một loại huyết mạch hết sức bá đạo.
Trong lúc ông ta đang sững sờ thì căn nguyên huyết mạch đã chảy vào khắp cơ thể của ông ta.
Triệu Bân không nói lời nào, chỉ âm thầm mở ra Thiên Nhãn.
Không ngờ Dương Huyền Tông cũng là một trong những nạn nhân.
"Ngươi…", Dương Huyền Tông chẳng hiểu gì.
"Trong cơ thể của sư bá có chú ấn", Triệu Vân nói xong liền xoay người rời đi.
Sau đó, hắn còn để lại một câu: "Hoàng đế đang đợi người".
Dương Huyền Tông có chút bối rối, chú ấn sao?
Sau khi choáng váng ông ta lại vội vàng nội thị khí lực.
Tất nhiên cho dù có nội thị khí lực hồi lâu thì ông ta cũng không tìm thấy dấu vết của chú ấn, nhưng ông ta không nghĩ rằng Cơ Ngân đang nói đùa, làm gì có ai rảnh mà hơn nửa đêm còn chạy tới đây nói đùa chứ? Nếu như không phải nói đùa thì đó chính là sự thật.
Không cần suy nghĩ nhiều, ông ta lập tức rời khỏi Thiên Tông rồi đi thẳng vào hoàng cung.
Bên này Triệu Bân đã biến mất trong bóng đêm.
ắn giống như một bóng ma đi ám tất cả mọi ngóc ngách của Thiên Tông, ví dụ như linh đan các, luyện khí các, cửa hiệu lâu đời... đi đến đâu hắn cũng dùng căn nguyên huyết mạch để tìm chú ấn.
Đi một vòng liền cảm thấy kinh hãi.
Chú ấn không hề ít, đều ở trên những người có thân phận không tầm thường, hơn nữa còn có điểm giống nhau chính là huyết mạch đặc biệt.
Theo hắn nghĩ thì có lẽ là do thời cơ chưa chín muồi. Nếu như thời cơ chín muồi thì kẻ thi chú nhất định sẽ không chút do dự cắn nuốt hết lực huyết mạch, lúc đó chuyện người bị trúng chú ấn mất đi huyết mạch đặc biệt chỉ là chuyện nhỏ, đồng loạt mất mạng mới đúng là chuyện lớn.