“Chắc không phải là Nhật Quốc đấy chứ?”, Triệu Bân khoanh tay hỏi.
Đó cũng là điều mà mọi người thắc mắc.
Sào huyệt của Ma điện ở Đông Hải, Nhật Quốc cũng ở Đông Hải.
Hai thế lực này đụng nhau mà không gây ra động tĩnh mới lạ.
Không nói đến Nhật Quốc thì thôi, nhắc đến mấy chữ này thì các cao thủ thành Thiên Thu lại càng thấy phấn khích hơn. Nếu như thật sự là Nhật Quốc đang tấn công Ma điện, bọn họ cũng không ngại úp sọt luôn một mẻ lớn trong chuyến này.
Đông Hải nằm ở phía đông của Đại Hạ.
Một vùng biển rộng mênh mông vô tận.
Cũng giống như Nam Vực, Đông Hải có rất nhiều đảo nhỏ, chứa đựng nhiều truyền thừa cổ xưa.
Ma điện và Nhật Quốc là một trong số đó.
Đặc biệt là Nhật Quốc, đám này rất không chịu an phận, dăm bữa nửa tháng lại chạy đến biên cương của Đại Hạ kiếm chuyện, gây ra không ít tội ác, trong lịch sử, Đại Hạ đã từng phái quân Ngự Long và quân Xích Diễm chinh phạt nhưng ngặt nỗi Đông Hải quá rộng lớn, số lượng đảo quá nhiều nên không tìm thấy Nhật Quốc.
Dưới ánh trăng, một chiến thuyền băng băng trên Đông Hải.
Hiển nhiên đây là thuyền của đám người Triệu Bân, phải nói là một đường phong trần mệt mỏi.
“Hoa Huyết Linh bảy màu!”
Triệu Bân lẩm bẩm suốt dọc đường. Đại trưởng lão đã nói, Ma điện có hoa Huyết Linh bảy màu, hi vọng là vẫn còn. Mặc dù nó không có tác dụng nhiều đối với việc dung hợp căn nguyên nhưng có vẫn tốt hơn không.
“Cuối cùng cũng có thể đánh trận lớn rồi”.
Ma Tử đứng bên cạnh xoa tay hằm hè, hai mắt sáng long lanh.
Hung Hổ trong người hắn ta cũng bị chủ nhân ảnh hưởng, tràn ngập ý chí chiến đấu. Nó hấp thụ thú nguyên nên kích thước đã tăng trưởng khổng lồ như ngọn núi. Mặc dù thực lực vẫn còn kém xa trạng thái đỉnh cao nhưng năng lượng cũng bàng bạc.
Triệu Bân đã xem xét thử, biết với sức mạnh hiện tại của Hung Hổ có thể giúp Ma Tử triển khai Hung Hổ hóa.
Ma Tử vượt đường xa đến đây là để rèn luyện.
Từ khi có được Thái Thượng Hung Hổ, hắn ta chưa từng dùng Hung Hổ hóa, lần này vừa đúng lúc, sao có thể không đem ra luyện được.
“Kiếm thời gian rảnh, chúng ta cùng luyện”.
Ma Tử tối nay hào khí ngút trời.
Cũng có thể là do sức mạnh của Hung Hổ đã cho hắn ta sự tự tin tuyệt đối.
“Đừng có chơi dại”.
Triệu Bân nhấp một ngụm rượu, dáng vẻ rất oai phong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!