Triệu Bân hét ầm lên, vung kiếm chỉ về phía đối phương.
Với hiệu lệnh của hắn, lời thốt ra là thiên lôi xuất hiện, lôi quang ngập trời biến thành đao kiếm, điên cuồng chém xuống.
Phụt! Phụt! Phụt!
Cảnh tượng đẫm máu cũng nhanh chóng hiện ra.
Cường giả nước Tiểu Nhật gặp nạn rồi, hai mắt họ vừa mới đen thui vì ánh sáng quá chói, quá nửa rơi xuống đất, số ít còn lại vẫn đang chao đảo, nhưng chưa kịp đứng vững đã gặp ngay đao kiếm lôi quang, bị chém cho máu thịt tung bay, từng bông hoa máu nở rộ khắp bầu trời, những tiếng hét thảm thiết chẳng khác nào tiếng gào của ác quỷ dưới địa ngục.
Chậc chậc chậc!
Với tư cách là người khoanh tay đứng nhìn, Thương Khung chỉ biết chặc lưỡi.
Thể ánh sáng và Thiên Lôi trận đúng là sự kết hợp hoàn hảo. Bao nhiêu cường giả thế kia mà bị một mình Triệu Bân đánh cho tan tác, nếu hắn dùng Kỳ Lân hóa hoặc có thể mượn nhờ thiên uy, chẳng phải cảnh tượng còn hoành tráng hơn sao.
“Lần nữa nào”.
Triệu Bân hét lên như sấm sét, lại vung kiếm Long Uyên thêm lần nữa.
Đúng vào lúc này, phía bên cạnh đột nhiên xuất hiện một luồng kiếm khí đen ngòm từ đâu chém tới, tuy chỉ là một luồng kiếm khí, nhưng hàm chứa kiếm ý rất mạnh mẽ, dù là Triệu Bân cũng cảm thấy toàn thân lạnh ngắt.
Kiếm khí còn chưa thấy đã cảm thấy tâm trí đau nhức.
Không nghĩ gì nhiều, hắn vội vàng thu kiếm, chắn ngang kiếm trước mặt.
Cùng lúc đó, kiếm khí phóng tới, chém ngay lên thân kiếm Long Uyên không lệch tí nào, âm thanh va chạm leng keng, tóe ra ánh lửa trắng lóa cả mắt.
Long Uyên là một binh khí tốt, có thể kháng đòn tấn công, chặn đứng được kiếm khí chém tới, nhưng Triệu Bân có vẻ không dồn đủ lực, cánh tay hứng chịu dư chấn nên gân cốt vỡ nát, hắn bay ra ngoài như một bao cát, điên cuồng phun máu.
Vẫn chưa hết.
Không đợi hắn đứng vững, một người Man tóc tai rũ rượi đạp trên không trung mà đến. Có lẽ vì thân thể quá nặng nề nên gây ra tiếng nổ đùng đùng.
Một chưởng của kẻ này dũng mãnh và bá đạo, đánh nát chân nguyên hộ thể của Triệu Bân.
Phụt!
Triệu Bân lại phun máu, âm thanh nứt vỡ của xương cốt trong cơ thể rõ đến mức có thể nghe được. Hắn vốn chưa hề ngừng lại, bây giờ hứng chịu đòn tấn công này nên càng bay xa hơn, đập vào một hòn đảo nhỏ, khiến đỉnh núi ấy ầm ầm đổ sụp.