Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Hiển nhiên viên Phật châu này là một báu vật.  

 

Triệu công tử không ngốc, thứ khiến tâm trí hắn hoảng loạn không thể là Phật châu tầm thường được.  

 

“Về rồi nghiên cứu cẩn thận”.  

 

Triệu Bân nói rồi tiện tay nhét vào chiếc nhẫn ma.  

 

Thế nhưng, hắn vừa nhét vào chưa đầy một giây Phật châu đã bay ra, “uỳnh” một tiếng.  

 

Sau đó “xoạt” một cái bay đi.  

 

Triệu Bân sững người, ôi chao? Chạy đâu thế?  

 

Hắn nhanh như cắt, đuổi theo Phật châu ra khỏi địa cung, thầm nghĩ, chắc hẳn đây là viên Phật châu có linh trí, nhưng nhìn kỹ lại thì không phải vậy, không Phật châu có linh, mà là ai đó đang triệu hồi nói.  

 

Điều này rất khó tin nhé.  

 

Đã vào chiếc nhẫn ma của hắn mà còn chạy ra được.  

 

Hắn đoán không sai, có người đang triệu hồi Phật châu, bởi vì hắn nhìn thấy một bóng đèn điện, à không, chắc là một cái đầu sáng bóng. Người đó có vẻ là lão hòa thượng, mặc theo áo cà sa, toàn thân được Phật quang bao phủ. Chính lão hòa thượng này triệu hồi nó, Phật châu cũng lao về phía đó.  

 

Triệu Bân không chịu, dùng tiên lực ngưng tụ thành một tay lớn, tóm lấy Phật châu. Đây là chiến lợi phẩm của hắn, vừa triệu hồi đã muốn lấy đi, sao mà ghê gớm quá vậy!  

 

Phật châu rung lên, định thoát khỏi tay hắn.  

 

Triệu Bân khẽ quát trong lòng, cưỡng ép phong cấm.  

 

Lão hòa thượng cũng nhanh chóng tới khu vực này.  

 

Bấy giờ Triệu Bân mới thấy bên cạnh lão hòa thượng còn có một tiểu hòa thượng, tròn xoe như một quả bóng vậy, từ đầu đến chân đen thui như than, nếu đặt vào ban đêm, chắc hẳn sẽ không ai trông thấy.  

 

“Ngưu Oanh?”, Triệu Bân trông thấy mà sững sờ.  

 

Đúng vậy, là người bạn tốt của hắn ở thành Vong Cổ, tên mập vô liêm sỉ.  

Ngày trước, khi Triệu gia bị truy sát, Ngưu Oanh còn dẫn người đi cứu viện.  

 

Thật không ngờ, tên này ở Đông Hải làm tín đồ của Phật gia. Điều khiến hắn kinh ngạc nhất là Ngưu Oanh không nhận ra hắn, đôi mắt trong veo lấp lánh Phật quang nhu hòa.  

 

“Chuyện gì thế này?”, Triệu Bân lầm bầm.  

 

Làm đệ tử Phật gia, đến cả trí nhớ cũng bị xóa sạch?  

Nhấn Mở Bình Luận