Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 E…e…  

 

Sau đó, Tiểu Kỳ Lân liên tục kêu lên.  

 

Nó đã luyện hóa được tia sáng đó, tinh luyện ra chú tỉnh thế.  

 

Mắt Triệu Bân rực sáng, hắn nghe thấy rất rõ, là một đoạn kinh Phật khá tối nghĩa, là Phật văn đặc thù. Có lẽ nếu đưa ra trước mặt hắn thì sẽ đọc không hiểu, nhưng nếu là do Tiểu Kỳ Lân phát ra, hắn lại nghe hiểu.  

 

“Vậy cũng được sao?”  

 

Thanh niên áo đen nhìn thấy thì cảm thấy vô cùng mới lạ.  

 

Bằng không sao lại gọi là Thánh Thú chứ! Đúng là đa tài đa nghệ, còn cả ngọn bảo liên đăng màu vàng kia cũng rất kỳ diệu, liên hỏa lấp lánh, huyền ảo, ẩn chứa một loại sức mạnh thần kỳ bên trong.  

 

Bên này Triệu Bân đã đứng dậy sau đó đi tới ngồi xếp bằng, đối diện với tên mập  

 

Sau đó, hắn đọc chú pháp tỉnh thế, vừa hùng hồn vừa trang nghiêm. Thanh niên áo đen nghe xong, tâm thần hoảng hốt, chân vội vã lùi về sau mấy bước, đồng thời dùng bí pháp che lại lỗ tai. Kinh văn của nhà Phật đều rất kỳ dị, dù là chú tỉnh thế thì cũng không thể nghe nhiều.  

 

Hắn ta đã bỏ chạy ra khỏi tiểu viện.  

 

Nếu hắn ta còn nghe thêm lúc nữa thì chắc tối nay sẽ gặp ác mộng mất.  

 

Đôi mắt trống rỗng của tên mập thoáng qua tia mê mang, gương mặt chất phác lộ ra sự đau đớn, chú tịnh thế và chú tỉnh thế đồng loạt được dùng trên người thì đương nhiên sẽ có sự xung đột, còn đau đớn đến mức nào thì chỉ có Ngưu Oanh mới biết, đầu óc hắn ta như muốn nổ tanh bành.  

 

“Có hi vọng!”  

 

Triệu Bân nghĩ thầm, đọc hăng hái hơn.  

 

Có phản ứng là tốt! Có phản ứng chứng tỏ hữu dụng, vậy thì có đau chút cũng đáng.  

 

Ưm…  

 

Khi chú tỉnh thế được niệm tụng, Ngưu Oanh rên rỉ khó chịu.  

Trong cơn đau đớn, những ký ức bị chú vong thế xóa đi của hắn ta được đánh thức từng chút một, hắn ta chẳng còn giống một xác sống không cảm xúc nữa. Phật quang trên người nhanh chóng biến mất, thay vào đó là khói mù dày đặc, hắn ta đang được chú tỉnh thế kéo về thực tại.  

 

Triệu Bân thừa thắng xông lên, tiếng đọc kinh càng lớn hơn.  

 

Phật âm an tường đã hoàn toàn đánh thức tên mập.  

 

Tinh thần của hắn ta đã không còn mơ hồ nữa, cuối cùng ký ức cũng đã quay về.  

“Có nhớ ta không?”, Triệu Bân mỉm cười.  

Nhấn Mở Bình Luận