Đúng như hắn dự đoán, căn nguyên tiến vào cơ thể Khô Lâm lão quỷ lập tức biến mất một cách khó hiểu, à không đúng, chắc hẳn là bị nuốt mất. Khoảnh khắc đó, hắn lờ mờ nhìn thấy ma chú Ám Hắc ở sâu trong căn cơ của Khô Lâm lão quỷ, đồng thời ma chú và hoa văn đen ngòm trên lồng ngực được nối với nhau, hay nói cách khác, hoa văn kia là do ma chú Ám Hắc sinh ra.
Trước đó hắn đoán không hề sai.
Ma chú Ám Hắc và ngụy bí giả có liên quan rất lớn.
“Người này trước kia có phải huyết mạch đặc thù không?”
“Phải”, Ngưu Oanh trả lời chắc nịch: “Khi lão ta tiến vào cảnh giới Chuẩn Thiên còn có khải tượng, chuyện này không phải bí mật, cả Đông Hải đều biết. Thật không ngờ, lão ta mai danh ẩn tích bấy lâu nay lại trở thành ngụy bí giả. Huyết mạch căn nguyên của lão ta đâu? Bị người khống chế tâm trí cướp mất rồi à?”
“Ta hiểu rồi”.
Triệu Bân lầm bầm.
Đầu óc hắn nhanh nhạy nên đã nhìn thấu mọi manh mối. Huyết mạch của lão quỷ này không bị cướp mà là bị ma chú Ám Hắc cắn nuốt, sau khi nuốt xong, ma chú Ám Hắc sinh ra hoa văn đen ngòm kia, điều khiển tâm trí lão ta, biến cao thủ Chuẩn Thiên này thành một con rối sống.
Chính vì hiểu nên sắc mặt hắn mới khó coi.
Nếu nghĩ theo cách hiểu này: bất kỳ ai trúng bùa chú cũng sẽ trở thành ngụy bí giả vào lúc nào đó? Sẽ biến thành một con rối của kẻ gieo bùa? Là do hắn đánh giá thấp thứ ma chú này, không chỉ cắn nuốt căn nguyên mà còn khống chế tâm trí. Khô Lâm lão quỷ trước mặt chính là một ví dụ điển hình.
“Phá!”
Ngưu Oanh ra tay, định phá hoa văn đen thui trên ngực Khô Lâm lão quỷ.
Triệu Bân ngăn cản hắn ta, hoa văn này cũng chỉ là một biểu hiện bên ngoài thôi, phá nó không có tác dụng gì. Nguồn cơn thực sự là ma chú Ám Hắc, mà nói ma chú này là nguồn cơn cũng không chính xác, nguồn cơn sâu nhất là kẻ hạ chú, chỉ khi nào tìm được kẻ đó mới thực sự phá được cục diện này.
Hắn không biết kẻ hạ chú là ai.
Nhưng hắn biết rằng nhiều người trúng bùa chú đã thành ngụy bí giả. Cứ tiếp diễn như thế này thì chẳng bao lâu sau hoàng phi, Long Phi hay Linh Lung cũng trở thành ngụy bí giả. Chuyện này rất nghiêm trọng, bởi không biết kẻ kia đã âm thầm gieo bùa chú Ám Hắc cho bao nhiêu người.
Hắn buông Khô Lâm lão quỷ xuống rồi phong ấn lão ta.
Xong việc hắn còn thi triển thuật soát hồn để tìm kiếm manh mối.
Đáng tiếc, trí nhớ của người này rất hỗn loạn.
"Hay là tìm Hồng Uyên xem bệnh cho lão ta?", Ngưu Oanh nhỏ giọng nói.
“Trở về Đại Hạ trước”, Triệu Bân nói xong liền triệu hồi Đại Bằng, mang theo Khô Lâm lão quỷ đi.