Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Theo lý mà nói thì lần này hắn đã lập công.  

 

 

 

Hắn đã đưa Hồng Tước trở về, có phải nên thưởng gì đó cho hắn không nhỉ?  

 

“Nếu ta là ngụy bí giả, chúng nó đều sẽ là của ngươi!”  

 

Linh Lung lại bái tế Hồng Tước, có vẻ cũng đã đoán ra được suy nghĩ của người nào kia.  

 

Muốn thì cứ cho thôi! Chỉ có điều không phải là bây giờ, vì biết đâu lần này cô ta sẽ được giúp đỡ, dù sao cũng phải có suy nghĩ tích cực, chưa đến giờ phút sinh tử thì ai cũng muốn được sống tốt.  

 

“Vậy thì ngại quá!”  

 

Triệu Bân nghe xong thì cười hớn hở.  

 

Linh Lung liếc hắn một cái, kì lạ thật, ai kia siêu quần nổi bật mà chẳng bao giờ bị trúng bùa chú nhỉ? Hay là do da mặt quá dày nên người thi chú không thèm để mắt đến?  

 

Vù!  

 

Một lúc sau, cửa thạch thất mở ra.  

 

Vì Cơ Ngân đã lập được công, Linh Lung vẫn quyết định để hắn vào trong chọn một món. Đương nhiên Triệu Bân cũng không khách sáo, hắn quan sát cả buổi mới lấy một cái chuông lớn màu vàng kim.  

 

Linh Lung thấy vậy thì bất giác bụm ngực.  

 

Tên nhóc này không hề ngu ngốc, bao nhiêu là bảo bối nhưng chiếc chuông lớn đó là đáng giá nhất, đó là thứ sư tôn cho cô ta - một vật cực kỳ mạnh, vật liệu đúc nên nó cũng không hề tầm thường.  

 

Sau khi nhìn thấy cái tên cuối cùng, Triệu Bân đã đốt danh sách.  

 

Dưới ánh trăng, hắn ra khỏi địa cung. Trước khi đi, tên này còn mang theo cả Hồng Tước của Đại Hạ, là ý của Linh Lung. Vẫn là câu nói đó, bất cứ lúc nào cô ta cũng có thể trở thành ngụy bí giả, nếu để tiên thể của Hồng Tước ở chỗ của cô ta lúc này thì thật sự không thỏa đáng, còn đặt ở chỗ của Cơ Ngân… như thế có vẻ an toàn hơn.  

 

Khô Lâm lão quỷ cũng ở lại địa cung.  

 

Triệu Bân đợi đến ba ngày, vẫn không thấy hoàng phi và pháp sư quay lại, hắn không chờ nổi nữa nên phải về Thiên Tông xem thử, phải đi “thăm” mấy người bạn tốt của hắn, đặc biệt là những người đã bị trúng ma chú Ám Hắc kia.  

 

Vào đêm.  

Nhà nhà lên đèn, ánh sáng trải khắp nơi.  

 

Đế Đô không hề thay đổi, vẫn là một Đế Đô phồn hoa như gấm.  

 

Triệu Bân như một du khách, khoác áo choàng đen, tay cầm theo vò rượu, xen lẫn giữa dòng người, nhấp hết ngụm này đến ngụm khác. Hắn không nói lời nào, chỉ thoáng liếc nhìn vào trong bóng tối.  

 

Từ khi ra khỏi phủ Linh Lung, hắn đã cảm nhận được một đôi mắt đang âm thầm theo dõi mình, đối phương như bóng ma, khó mà truy tìm tung tích. Hắn không biết đối phương thuộc về phe nào, có thể là sát thủ của các nước, có thể thích khách của La Sinh Môn, hoặc là ngụy bí giả. 

Nhấn Mở Bình Luận