Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Triệu Bân ngồi thụp trước mặt Khô Lâm lão quỷ, nhìn tới nhìn lui.  

 

Ý nghĩa tồn tại của ngụy bí giả này không lớn nhưng liên đới rất rộng. Nếu không nhờ có người này, họ cũng không tóm được kẻ hạ chú. Quỷ Minh chơi rất cao tay, là một kẻ chơi xỏ chuyên nghiệp.  

 

“Hai ngươi... ra ngoài trước đi”, hoàng phi khẽ nói.  

 

“Ờm!”, Long Phi “vâng” một tiếng, sau đó quay người, tiện thể túm theo Triệu Bân. Mậu hẫu và phụ hoàng chắc hẳn định nói vài chuyện cơ mật, hiển nhiên họ không nên ở lại đây.  

 

Nói gì tới hắn, đến cả Long Chiến cũng nghĩ như vậy.  

 

Không chỉ nghĩ như vậy, ông ta còn nhanh chóng liên tưởng linh tinh.  

 

Tìm ra kẻ hạ chú cũng được coi như một chuyện đại hạ, hay là “làm tí” để chúc mừng nhỉ?  

 

“Cơ Ngân ở lại”.  

 

Hoàng phi khẽ mấp máy môi, bổ sung thêm một câu.  

 

Được rồi, lời này vừa thốt ra, Long Phi khẽ nhướng mày, Long Chiến còn nhướn mày cao hơn. Ý gì đây, bảo ta và con gái ra ngoài? Không thể nào, ta là chồng của nàng đấy!  

 

Rõ ràng hoàng phi thương ta hơn!  

 

Triệu Bân tuy không nói gì, nhưng thần thái của hắn đã nói hết những gì muốn nói. Lúc này, lưng không mỏi, chân cũng không đau nữa, đến cả phong thái cũng dần tiến vào trạng thái đỉnh cao.  

 

Ánh mắt Long Phi khá kỳ lạ, còn sắc mặt của Long Chiến khá âm u.  

 

Công chúa vẫn ổn, chứ hoàng đế đã muốn chửi thề lắm rồi.  

 

Uỳnh!  

 

Hai người vừa rời đi, Triệu Bân đã lôi quan tài ngọc ra ngoài. Tiên thân của Hồng Tước ở ngay bên trong, hoàng phi đuổi Long Phi và Long Chiến đi cũng vì muốn xem Hồng Tước thôi mà, hắn nhìn nhận rất rõ ràng.  

 

“Giấu Long Phi thì ta hiểu được, dù sao cô ấy vẫn còn trẻ”.  

 

“Nhưng hoàng đế của triều Long Đại Hạ hình như có quyền được biết”.  

Triệu Bân vừa nói vừa mở nắp của cỗ quan tài.  

 

Dù có bùa chú phong ấn, vẫn không đè nén được uy lực của Hồng Tước.  

 

“Trước khi lão tổ Hồng Uyên quay trở lại, người biết chuyện càng ít càng tốt”, hoàng phi điềm tĩnh đáp, bà đứng trước quan tài, không cần xem xét kỹ càng, chỉ liếc mắt đã biết đây là Hồng Tước của Đại Hạ với dung nhan tuyệt thế trong trí nhớ của bà ấy, dù chết rồi vẫn phong hoa tuyệt đại.  

 

“Người từng nói, bà ấy đã tan xương nát thịt rồi mà!”, Triệu Bân thì thầm hỏi.  

Nhấn Mở Bình Luận