Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Trước đây, hắn đã tìm được gương hoa đào ở rừng trúc, khổ nỗi môn chủ La Sinh Môn tự chạy ra khỏi nhẫn ma, đánh hắn bay lộn nhào nên gương hoa đào cũng theo đó mà bay đi. Giờ là ban đêm, tại khu rừng trúc này, gương hoa đào phản chiếu ánh sao nên mới có tia sáng lóe lên.  

 

Hắn đoán không sai, đúng là gương hoa đào.  

 

“Một tấm gương kỳ lạ!”  

 

Môn chủ La Sinh Môn cầm gương hoa đào trong tay, lật tới lật lui để xem.  

 

Triệu công tử rất giỏi diễn xuất, cũng giả vờ nhón người đến xem, làm bộ làm tịt.  

 

Môn chủ La Sinh Môn nhìn một lúc lâu nhưng vẫn không nhìn ra được gì, nên thuận tay cất vào trong người, đợi lúc về sẽ nghiên cứu sau.  

 

 

 

Chỉ là, cô ta không hề phát hiện, thời khắc gương hoa đào được đặt vào trong ngực, mặt gương hiện lên khuôn mặt của một cô gái.  

 

Cô ta không trông thấy chứ Triệu công tử nhìn thấy rất rõ ràng, khi hắn ngó sang, cô gái trong gương lại nháy mắt với hắn một cái, ý đồ trêu chọc rất rõ ràng, tư thế cũng quyến rũ, vô cùng mị hoặc.  

 

Triệu Bân lưu chuyển tâm pháp, vội vàng thu hồi ánh mắt, thoáng nhíu mày. Trông thấy cô gái này hai lần rồi, nhưng hắn không phân biệt được đây là ảo ảnh hay là chân thực, chỉ biết rằng mặt gương hoa đào kia… rất quỷ dị.  

 

“Đứng đờ ra đó làm gì?”, môn chủ La Sinh Môn giật sợi xích.  

 

Triệu Bân lầm bầm một tiếng, vội vàng đuổi theo.  

 

“Bảo liên đăng của ngươi từ đâu mà có!”, môn chủ La Sinh Môn hỏi.  

 

“Nhặt được!”, Triệu Bân trả lời rất tùy hứng.  

 

Môn chủ La Sinh Môn chẳng tin lắm.  

 

Trên thực tế, Triệu Bân không hề nói dối, hắn nhặt được thật mà! Nhặt ở Nam Vực ấy!  

 

Hai người xuất hiện lần nữa đã ở trên một cây cầu cong.  

Bên dưới cây cầu, nước sông dập dềnh, gợn sóng lăn tăn dưới ánh trăng.  

 

Môn chủ La Sinh Môn mới tới nơi này lần đầu, Triệu Bân cũng đến lần đầu, hai người đứng trên cầu nhìn trái ngó phải, cứ cảm thấy nơi đây có gì đó kỳ dị.  

 

Tại sao lại kỳ dị? Bởi vì cây cầu này lúc này hư ảo lúc thì chân thực, vả lại, hình ảnh phản chiếu của hai người dưới mặt nước cũng lúc có lúc không.  

 

Triệu Bân dùng thêm tiên lực để liên hỏa cháy đượm hơn, chỉ sợ một thoáng lơ đễnh sẽ bị kéo vào ảo ảnh. Thế giới không gian có tên Vân U Cốc này còn bất thường hơn trong suy tưởng của hắn. Nếu không phải vì muốn tìm Tiểu Kỳ Lân, hắn không muốn ở lại nơi này thêm một khắc nào.  

Nhấn Mở Bình Luận