Không biết đã truyền tống bao nhiêu lần thì Triệu Bân mới bước ra khỏi trận hình triệu hóa ngược.
Phong ấn đã bị phá hơn phân nửa, phần còn lại không cần lực không gian hỗ trợ thì hắn cũng có thể tự phá được.
Hắn thầm hừ lạnh một tiếng trong lòng, Tiên lực mãnh liệt dâng trào, căn nguyên huyết mạch mênh mông cuồn cuộn ngay lập tức phá tan được phong ấn. Sau đó hắn lại hết sức vận dụng trường sinh quyết khiến những vết thương do vết cắt không gian tạo ra lành lại, còn mạnh mẽ tiêu diệt được không gian sát ý.
Hắn lại nhìn chằm chằm vào tế đàn lần nữa.
Hắn không còn nhiều thời gian, môn chủ La Sinh Môn bất cứ lúc nào cũng có thể quay trở lại đây, hắn phải nhanh chóng đưa ra quyết định.
Hắn quyết phải thu hồi được cây đàn đá, hắn nghĩ có thể dùng thiên nhãn thuấn thân lên tế đàn sau đó lấy cây đàn đá rồi lại truyền tống trở về.
Quá trình này không mất quá nhiều thời gian, chỉ cần tính toán khoảng cách, tính toán hướng đi và ra tay đủ nhanh thì một khắc là đủ.
Nhưng đây là một hành động mạo hiểm, mạnh mẽ như môn chủ La Sinh Môn cũng không dám bước vào bên trong cấm chế thì đừng nói đến hắn. Chỉ cần bất cẩn một bước thì rất có thể sẽ hồn phi phách tán. Mấy ngọn phi đao mà môn chủ La Sinh Môn phóng ra trước đó chính là ví dụ sống động nhất. Chỉ trong nháy mắt đã có thể hóa diệt được mấy ngọn phi đao thì cũng đủ thấy trận pháp này đáng sợ đến mức nào.
"Ta liều mạng".
Hai mắt Triệu Bân lóe lên, hắn đã đưa ra quyết định.
Hắn nhắm ngay cây đàn đá, ngay lập tức thi triển thiên nhãn thuấn thân.
Trong chớp mắt hắn liền có thể cảm nhận được rõ ràng một luồng năng lượng hủy diệt. Hắn biết mình hoàn toàn có thể bị xé thành từng mảnh nhỏ chỉ trong một khắc, chỉ có điều hắn cũng có thứ để dựa vào, đó chính là trường sinh quyết đang điên cuồng lưu chuyển đối kháng lực hủy diệt của trận pháp.
Vèo!
Tốc độ của hắn rất nhanh, hắn đã phất tay áo thu hồi cây đàn đá.
Đã thuấn thân đến rồi thì sao hắn có thể bỏ qua được viên linh châu màu tím kia.
Khai!
Nhóm phân thân phối hợp rất ăn ý, mạnh mẽ triệu hoán chân thân.
Chân thân đã trở về nhưng bộ dáng rất thê thảm, cả người đầy vết thương, nửa thân mình dường như đã bị phế đi. Tất cả những chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt. Nếu như hắn còn ở lại lâu thêm chút nữa trong trận pháp thì thứ mà phân thân triệu hoán về được có thể chỉ là một đống thịt nát.
Phụt!
Triệu Bân hộc máu, ngay cả đứng cũng không thể đứng vững, ý thức mờ mịt đến mức không thể phân biệt được thật ảo nữa.