Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 “Có người ra ngoài kìa!”  

 

Tam trưởng lão Ma điện đợi ở lối ra bỗng hô ầm lên.  

 

Các lão bối đồng loạt ghé tới, dồn hết thị lực cũng chẳng nhìn rõ nổi, chỉ thấy một bóng người lờ mờ.  

 

Đợi khi tới gần mới nhận ra là Triệu Bân.  

 

Nói chung đúng hơn là một phân thân, nhận mệnh lệnh từ bản tôn tới báo bình an với mọi người.  

 

Suốt dọc đường, nó đi đứng rất chật vật, dù sao thì không phải bản tôn, không thể chống chọi được với ảo ảnh, cộng thêm Vân U Cốc đâu đâu cũng là bẫy rập, có thể đi đến đây khó khăn và đáng quý vô cùng.  

 

“Triệu Bân?”, Đại trưởng lão Ma gia gọi một tiếng.  

 

“Lão đại của bọn ta rất an toàn, ta…”  

 

Phân thân của Triệu Bân hô lên, nhưng chưa dứt lời đã biến thành một làn khói, bởi càn khôn trong Vân U Cốc thay đổi lớn, phân thân không trụ nổi nên biến mất luôn.  

 

Đám đông thấy vậy mà tỏ ra lúng túng.  

 

Họ còn đang định tìm phân thân của hắn để tìm hiểu tình hình bên trong mà, ví dụ như hai vị cao thủ Thiên Võ, ví dụ như tiếng rên rỉ, mà chủ yếu là tiếng rên rỉ. Họ rất tò mò, không biết con gái nhà nào rên mà mất hồn đến vậy.  

 

Tiếc thay, phân thân biến mất rồi.  

 

Nhưng có nửa câu trước của phân thân là đủ rồi.  

 

Chí ít, họ biết được Triệu Bân rất an toàn.  

 

“Cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc đàng hoàng rồi”.  

 

Các lão bối túm tụm lại dưới gốc cây, xếp thành vòng tròn mà ngủ gật.  

 

Thương Khung vẫn là người cầu tiến, một mình ông ta nghiên cứu ngụy bí giả, không biết là vì rảnh rỗi quá hay là một loại bệnh nghề nghiệp mà từng rút máu của người ta không chỉ một lần.  

 

Khỏi phải nói, ông ta thực sự nhìn ra một vài manh mối. Máu của ngụy bí giả vô cùng lạnh lẽo, đồng thời ẩn giấu một chút sức mạnh thần bí, như ẩn như hiện. Nếu không phải vì khả năng cảm nhận và nhãn giới của ông ta siêu cao thì cũng khó phát giác.  

Hửm?  

 

Từng có khoảnh khắc, ông ta đột nhiên nhìn sang, đôi mắt cũng khẽ nheo lại.  

 

Lão tổ Bạch gia căn cơ hùng hậu vốn đang ngủ gật cũng đột ngột mở mắt, loáng thoáng bắt gặp âm thanh loạt xoạt ở sâu trong khói mây mờ ảo, tuy không có khí tức lộ ra, nhưng vô hình trung lại có thứ khí chất hết sức đáng sợ, đến cả cơn gió thổi qua cũng lạnh lẽo hơn rất nhiều.  

 

“Cao thủ Thiên Võ?”, lão tổ Bạch gia nhíu mày.  

Nhấn Mở Bình Luận