Khổ Sát đã trở thành cát bụi của lịch sử, ôm nỗi đau khổ cho đến lúc chết, thậm chí còn bị khống chế tâm trí và bị kẻ khống chế dùng cơ thể làm một quả pháo sống tự nổ. Một cường giả Thiên Võ phải trải qua những điều này thật sự rất đáng xấu hổ.
Ở bên kia, môn chủ La Sinh Môn cầm theo sát kiếm loạng choạng phóng thẳng đến một phương khác để cứu Triệu Bân.
Nhắc đến Triệu công tử thì dường như hắn đã sắp không thể chịu nổi được nữa.
Lão tổ Huyết Y Môn quá bá đạo, có thể chống lại lôi điện, còn có thể tung ra kiếm khí đầy trời, mang theo uy áp cảnh giới Thiên Võ từ trên cao chấn xuống mạnh mẽ tru diệt Triệu Bân.
Ngày xưa Nguyệt Thần nói không sai.
Triệu Bân có khả năng dẫn lôi, không sợ trăm vạn đại quân, chỉ sợ cường giả Thiên Võ.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Cường giả Thiên Võ có thể sợ trăm vạn đại quân nhưng không sợ một Triệu Bân biết dẫn lôi.
"Nếu như đây là thiên kiếp thì đã đánh chết ông rồi", Triệu Bân quát lớn.
Câu này không hề khoác lác, nếu như đây là thiên kiếp thì lão tổ Huyết Y Môn còn dám xông lên sao?
Mặc dù thiên lôi cũng là lôi điện nhưng bản chất khác nhau, thiên kiếp mang theo thiên uy, uy lực của thiên lôi không thể so sánh nổi với nó, nếu như người ngoài dám xông lên thì chắc chắn sẽ bị đánh thành bụi.
Ầm!
Triệu Bân cắn chặt khớp hàm, lại một lần nữa dùng thân dẫn lôi.
Lão tổ Huyết Y Môn đã giết tới, kiếm khí đầy trời cũng đã phóng ra. Khi lão ta tiếp cận, hắn chỉ sợ mình không còn cơ hội dẫn lôi. Bây giờ hai người sẽ bắt đầu một trận huyết chiến dưới màng lôi điện.
Kết cục không khó đoán trước: hắn sắp bị đâm chết.
Vào thời điểm mấu chốt mà trời xanh lại thích trêu ngươi, khiến cho hắn lâm vào hoàn cảnh thê thảm, chuyện quái gì vậy! Không còn lôi điện, lôi điện đến mau mà đi cũng mau, tới đột ngột mà đi cũng khiến cho người ta không kịp trở tay.
"Con mợ nó chứ".
Triệu Bân quát lớn một tiếng rồi xoay người bỏ chạy, trước khi bỏ chạy còn không quên hậm hực với ông trời, trời giáng thiên lôi nhưng lại không kéo dài, chẳng lẽ là thận của ông không tốt hay sao?
"Con mợ nó chứ".
Triệu Bân quát lớn một tiếng rồi xoay người bỏ chạy, trước khi bỏ chạy còn không quên hậm hực với ông trời, trời giáng thiên lôi nhưng lại không kéo dài, chẳng lẽ là thận của ông không tốt hay sao?
Keng!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!