Môn chủ La Sinh Môn cười khẽ, truyền hết sức mạnh còn lại cho Triệu Bân.
Còn Triệu Bân, hắn trút năng lượng đó vào cho kiếm Long Uyên, thề phải đánh ra được đòn đỉnh cao nhất.
“Phong Lôi quyết!”
Triệu Bân lạnh lùng hét lên, thuấn thân biến mất, môn chủ La Sinh Môn lảo đảo rồi ngã. Lúc cô ta ngã xuống, Triệu Bân đã đâm thủng mặt trời máu, mặt trời kia lập tức tan vỡ, huyết quang đang chiếu xuống cũng theo đó vụt tắt.
Ưm…
Trong bóng tối, một tiếng rên rỉ truyền tới.
Đó là lão tổ Huyết Y, chắc là lão ta đang bị phản phệ, lùi về sau một bước, miệng hộc máu, sức mạnh mà người thi chú tăng thêm lên thân lão ta đã bị triệt tiêu, khí thế cũng tụt dốc không phanh.
Cũng chính vì bị phản phệ, bóng tối đã biến mất, trời đất sáng trở lại, ánh trăng vẫn trong vắt, ánh sao vẫn lấp lánh, đẩy lùi hết những sức mạnh còn sót lại của bóng đêm.
Phụt!
Triệu Bân cũng hộc máu, rơi từ trên trời xuống.
Hắn đánh vỡ mặt trời máu và xua tan bóng đêm là thật, nhưng hắn cũng đã trọng thương. Không gian va chạm tạo ra một loại sức mạnh lạnh lẽo và đáng sợ, hắn đã bị loại sức mạnh đó làm bị thương, tứ chi trăm cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch vừa mới phục hồi lại chưa bao lâu lại suýt vụn vỡ, hắn rơi xuống đất, máu loang cả một mảng.
Ầm!
Lão tổ Huyết Y đứng vững lại, sát khí ngút trời.
Môn chủ La Sinh Môn thấy vậy thì vẻ mặt vô cùng nặng nề.
Ám Hắc Ma Thiên đã được phá, nhưng có vẻ như tình cảnh của cô ta và Triệu Bân vẫn rất tồi tệ. Sức mạnh của cô ta đã cạn kiệt, Triệu Bân thì đã bị thương, chỉ còn nửa cái mạng, dù cho sức mạnh chú ấn của lão tổ Huyết Y đã không còn nhưng vẫn thừa sức tiêu diệt hai người họ.
Triệu Bân ho ra máu, sắc mặt rất tệ.
E rằng hôm nay tiêu thật rồi.
Lão tổ Huyết Y cười đáng sợ, giơ tay chĩa hư không, bên trên lập tức xuất hiện một bàn tay to đen ngòm, lão ta muốn bắt sống Triệu Bân và môn chủ La Sinh Môn, đợi bắt được hai người họ thì sẽ xử lý thánh thú Kỳ Lân và tiện thể luyện hóa luôn tiên quả Kỳ Lân, như thế chuyến đi lần này xem như công đức viên mãn rồi.
Triệu Bân cầm Long Uyên lên, lảo đảo tiến lên.
Môn chủ La Sinh Môn cố đứng dậy, tình trạng thất tha thất thểu.
Có vẻ hai người họ không đỡ nổi đòn này rồi..
Gào…
Vào thời khắc nguy hiểm, có tiếng gầm vang vọng cả trời đất.