Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Lần này, lão ta đã có thể nhìn thấy bí văn một cách mơ hồ.  

 

"Thật đúng là phong ấn".  

 

Lão già râu chữ bát bỏ hết hành lý cùng hàng nóng xuống rồi chậm rãi bước tới tấm bia đá, vừa ngửi vừa đưa tai nghe ngóng. Sư phụ bảo lão ta không được động vào tấm bia đá nhưng không hề nói đây là phong ấn, sợ rằng ngay cả sư phụ của lão ta cũng không biết đây là một phong ấn, và cũng không biết bên dưới tấm bia đá này đang phong ấn thứ gì.  

 

Nghe ngóng hồi lâu lão ta cũng không thể tìm ra nguyên nhân, bất đắc dĩ phải liếc mắt nhìn sang Triệu Bân hỏi: "Bên dưới tấm bia đá này đang phong ấn thứ gì?"  

 

"Nhìn không thấu", Triệu Bân nhún vai.  

 

"Hay là mở phong ấn ra?", lão già râu chữ bát ngập ngừng hỏi.  

 

"Nếu như thứ bị phong ấn là một tồn tại đáng sợ thì mở ra chính là nghiệp chướng", Triệu Bân ho khan nói.  

 

"Đạo quán sắp bị kẻ khác chạy đến phá rồi, ngươi còn quan tâm đến chuyện này sao?", lão già râu chữ bát xắn tay áo rút ra một thanh đao đầu quỷ chém lên tấm bia đá, trước khi rời đi lão ta nhất định muốn biết bên dưới có thứ gì.  

 

Tấm bia đá thật sự rất cứng rắn.  

 

Một đao của lão ta chẳng những không phá được tắm bia đá mà lão ta còn bị chấn đến hộc máu.  

 

Lão già râu chứ bát không chịu thua, lấy ra phất trần Diệu Thiên đánh vào tấm bia đá.  

 

Răng rắc!  

 

Xem đi! Vẫn là di vật Tiên gia hữu dụng.  

 

Tấm bia đá vỡ vụn, bí văn sụp đổ.  

 

Sau đó từ trong tấm bia đá liền hiển lộ một lốc xoáy mang theo lực cắn nuốt. Đừng nói là lão già râu chữ bát, ngay cả Triệu Bân cũng không thể kháng cự nổi. Cả hai người loạng choạng đứng không vững rồi đều bị hút vào lốc xoáy.  

 

...  

 

 

 

Ầm! Ầm!  

Hai tiếng nổ vang lên, Triệu Bân cùng lão già râu chữ bát rơi xuống đất.  

 

Một lúc sau hai người mới bò dậy được, một người ôm ngực một người ôm thắt lưng, lắc lắc cái đầu đang choáng váng. Triệu công tử thì vẫn ổn nhưng lão già râu chữ bát thì suýt nữa bị té chết.  

 

Đợi bọn họ đứng vững.  

 

Đợi bọn họ tỉnh táo trở lại.  

 

Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cả hai đều sững sờ, lọt vào trong tầm mắt của bọn họ là một không gian tối đen như mực mênh mông mây mù, cảm giác như bọn họ đã lạc tới vùng u minh âm hàn cô quạnh.  

 

Thần sắc của lão già râu chữ bát trở nên phấn khích.  

Nhấn Mở Bình Luận