Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Một vị cường giả như thế mà bị phong ấn, lại còn bị Phật phong ấn.  

 

Điều này có phần không khớp với lịch sử mà lão ta được biết.  

 

Ở thời đại Man Hoang, Ma Quân còn từng đại náo đất Phật, với căn cơ của Ma Vực, Ma Quân có thể bị Phật gia phong ấn sao?  

 

“Ngươi lừa ta đúng không!”, lão già râu chữ bát tỏ ra không tin.  

 

“Ta rảnh đến thế sao?”, Triệu Bân lườm lão ta.  

 

Lão già râu chữ bát có phần choáng váng, niên đại xa xưa rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu bí mật? Mạnh như Ma Quân mà cũng bị phong ấn thì đất Phật mạnh tới mức nào? Trước đó lão ta chỉ kính nể Phật, bây giờ lại có thêm chút khiếp sợ.  

 

Nghe nói phong ấn của Bát Bộ Phù Đồ rất tàn nhẫn, cần phải tháo các chi của kẻ bị phong ấn. Phật trước nay từ bi hỉ xả mà lại độc ác vậy sao? Phải hận Bất Diệt Ma Quân tới mức nào mới dùng tới cách này chứ.  

 

Cạc!  

 

Không lâu sau, Đại Bằng giương cánh bay cao.  

 

Suốt dọc đường, mồm miệng của râu chữ bát chưa từng ngừng lại, liên tục hỏi han. Lão ta hỏi những gì? Hỏi những bí mật của Triệu công tử, ví dụ như Tiểu Kỳ Lân, ví dụ như bảo liên đăng và đàn đá, ví dụ như Diệu Ngữ.  

 

Triệu Bân biết gì cũng nói hết.  

 

Tất nhiên, một số đoạn sẽ được lược bỏ, nếu nói quá rõ ràng, e là sẽ làm hỏng tình cảm đôi bên.  

 

Cứ như thế, lão già râu chữ bát bị đả kích đến độ không ngẩng được đầu lên.  

 

Đáng lý ra, hai người từng sát cánh chiến đấu cùng nhau, khoảng cách đâu thể cách tới vậy! Hóa ra câu nói mà sư phụ lão ta thường hay treo trên miệng là có lý lắm: nhân phẩm rất quan trọng.  

 

Ôi!  

 

Lão già râu chữ bát thở dài, tiện tay lấy ra một bộ tranh.  

 

Vì tâm trạng rất buồn bã, xem ít “hàng nóng” giải sầu là việc cần thiết.  

 

Triệu Bân thấy vậy, thò đầu nhìn sang.  

 

Lão già râu chữ bát cũng hào sảng, nhét cho hắn một bộ.  

 

“Ta là người đứng đắn”.  

Triệu công tử nói thì hay lắm, nhưng tay chân không hề rảnh rỗi, lập tức nhận lấy.  

 

Sau đó, hắn liếc nhìn quanh một vòng, thấy không có ai mới điềm nhiên mở ra.  

 

“Ừm... không tồi”.  

 

“Đây là phiên bản sưu tầm, ta không cho người bình thường xem đâu”.  

 

“Đừng có giấu giấu giếm giếm như thế, lấy hết ra đi!”  

 

Hai kẻ này cũng rất thú vị, nửa đêm nửa hôm không nghỉ ngơi mà vùi đầu nghiên cứu “hàng nóng”, có một động tác mà cả hai vô cùng ăn ý. Động tác gì thế? Động tác quẹt máu mũi ấy mà.  

Nhấn Mở Bình Luận