Phân thân cũng đã vào trong, chịu trách nhiệm càn quét bảo vật.
Trong khi đó Triệu Bân đã đứng trước một bức tượng.
Ma quật là truyền thừa của Ma vực, lẽ ra phải thờ phụng Bất Diệt Ma Quân hoặc là Ma tướng thứ hai, nhưng bức tượng này không phải Bất Diệt Ma Quân cũng không phải Ma tướng thứ hai mà là một quái vật thân mọc đầy vảy, trong miệng còn có răng nanh.
"Huyết Ma".
Triệu Bân thầm nghĩ bức tượng này giống hệt Huyết Ma.
Hắn không khỏi cau mày, có một khả năng là trên thế gian vẫn còn có một Huyết Ma khác, hơn nữa còn thông đồng cùng Ma quật, khiến cho Ma quật vốn nên thờ cúng Ma quân và Ma tướng thứ hai lại đổi thành thờ cúng Huyết Ma. Chẳng lẽ bọn chúng đã tôn Huyết Ma làm lão tổ rồi hay sao?
Chuyện tám ngàn năm trước hắn không thể biết được rõ ràng, cũng không biết giữa Ma quân và Huyết Ma có ân oán sâu xa gì với nhau nhưng có lẽ sự tình còn phức tạp hơn so với hắn tưởng tượng, sợ rằng ngay cả Thương Khung cũng không biết rõ nguyên cớ.
Hắn phất tay một lần nữa để đánh sập bức tượng.
Bức tượng sụp đổ, ma khí đẫm máu mai một dần nhưng người thường không thể nhìn thấy, thiên nhãn bình thường cũng không thể nhìn thấy.
Bởi vì ma khí này cùng loại với niệm lực Phật gia, Ma quật cũng không vô duyên vô cớ mà đặt bức tượng Huyết Ma ở đây. Bức tượng đặt ở đây để ma khí tích tụ cho Huyết Ma sử dụng, cũng giống như niệm lực tích tụ cho người của Phật gia sử dụng vậy.
Vì vậy, đây chính là vấn đề.
Chủ của Ma quật bây giờ là Vương Dương hay là Huyết Ma?
Theo hắn thấy thì có lẽ là cả hai.
Nói không chừng Vương Dương đã lột xác thành Huyết Ma, chẳng qua vẫn chưa lộ ra hình thái Huyết Ma mà thôi.
Nếu đúng như vậy thì sự tình càng khó giải quyết, chỉ có quỷ mới biết được còn có bao nhiêu Huyết Ma, nội tình của Ma quật có lẽ còn hùng hậu hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Ngao! Ngao!
Trong lúc hắn đang quan sát thì tiểu kỳ lân lại nhảy ra ngoài.
Tên nhóc này không đánh hơi được lợi ích thì sẽ không ra mặt, nếu như ở đây không có bảo bối thì nó cũng sẽ không nhảy ra ngoài.
Mà lúc này, Triệu Bân cũng đã ngửi được mùi bảo bối.
Trong địa cung này còn ẩn giấu càn khôn khác.
Bên dưới huyết trì còn có một địa cung khác.
Ầm!
Triệu Bân không hề khách khí, tung ra một chưởng đánh xuyên qua huyết trì.
Ngay lập tức có một luồng ma quang mang theo sát khí hung ác hóa thành hàng loạt kiếm khí đen sì bổ thẳng về phía Triệu Bân, đây chính là cấm chế của địa cung, nhưng kiếm khí còn chưa chạm được vào Triệu Bân thì đã bị khí tức cảnh giới Chuẩn Thiên chấn diệt.