Sau đó lại một trận đấm loạn xạ, không thể chỉ dựa vào tiếng gào được, gào càng to thì bị đấm càng đau.
Theo lời của Triệu công tử, không tin hả, ta đánh cho ngươi tin.
Đùng!
Cùng với một tiếng nổ lớn, Kỳ Lân hóa của Triệu Bân thay đổi hình thái, biến thành hình người.
Ma Long Vương Dương tóc tai rũ rượi, sức mạnh dồi dào đang tăng thêm, ma sát cuồn cuộn ẩn chứa vô số oán linh, định gắng gượng đọ căn cơ với Triệu Bân. Đợi khi sức mạnh Kỳ Lân tiêu hao hết, kẻ thắng chính là hắn ta.
Ma sát biến thành biển, từng có lúc nhấn chìm cả Kỳ Lân Triệu Bân.
Triệu Bân không hề uổng phí hư danh lả lướt của mình, hắn chém tách biển ma sát, vọt thẳng ra ngoài.
Grào!
Ma Long Vương Dương lao tới, lại là Rồng Thần Vẫy Đuôi.
Không thể không nói, Rồng Thần Vẫy Đuôi ở trạng thái Ma Long hóa rất bá đạo, với sức mạnh này, hiếm ai ở dưới cảnh giới Thiên Võ có thể chịu được, cho dù Dương Huyền Tông tới đây chắc cũng sẽ tàn phế nếu trúng phải đòn đánh này.
Nhưng, đòn tấn công mạnh mẽ đến mấy cũng phải đánh trúng mới được.
Tốc độ của Triệu Bân nhanh khủng khiếp, nhẹ nhàng tránh né Đuôi Rồng, thò ra tay tóm lấy nó qua tầng không.
Trong khoảnh khắc ấy, hắn dồn lực vào eo, quăng con rồng khổng lồ kia lên rồi quật nó thật mạnh xuống đất như roi da.
Đùng!
Tiếng nổ này cực kỳ vui tai.
Động tĩnh sau đó mới thực sự đáng kể, một ngọn núi cách đó mấy chục dặm chịu dư chấn nên đổ sập.
Ưm…
Hắc Châu Ma Long rên rỉ, dường như không dễ chịu gì.
Vương Dương còn khó chịu hơn nó, thể sức mạnh Ma Long nứt vỡ, chấn động suýt nữa làm hắn ta nôn cả nội tạng ra ngoài, một cánh tay biến thành khói đỏ ngay tại chỗ, có trời mới biết hắn ta gãy bao nhiêu cái xương.
“Thêm lần nữa nào!”
Triệu Bân dồn sức vào eo, lại quăng Ma Long Vương Dương lên thêm lần nữa.
Vẫn là một tiếng “đùng”, mặt đất cũng nứt toác ra, bị nện ra một cái hố to đùng với hình dạng một con rồng.
Quầng khí đáng sợ lan ra vô tận.
Vẫn là mấy ngọn núi cách xa mấy chục dặm bị hất bay.
Phụt!
Vương Dương phun ra đầm đìa máu tươi.