Suy cho cùng, lão ta vẫn đánh giá Triệu Bân hơi thấp rồi, hắn có thể thay đổi kiếm uy theo ý muốn! Nếu không có tâm lý chiến đấu cao siêu, nếu không có võ hồn cực kỳ tinh túy thì không thể nào điều khiển một cách tinh tế đến vậy được.
“Sao lại thế chứ!”
Vương Dương quan sát trận đấu mà giật mình kinh hãi.
Cơ Ngân mới đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên mà có thể đả thương Huyết Tôn, hắn ta tự thấy mình không thể làm được.
Uỳnh!
Thể phách của Huyết Tôn rung lên, ma sát cuồn cuộn.
Triệu Bân khẽ rên rỉ, bị sức mạnh khổng lồ hất tung ra ngoài.
Hắn còn chưa kịp đứng vững đã thấy ma sát dồn tới, trong một thoáng sơ sẩy, hắn bị cuốn vào trong.
“Mở!”
Triệu Bân quát lên, chém rách biển ma sát, gắng gượng nhảy ra.
Đập vào mặt là một luồng kiếm khí đỏ rực, tiếng kiếm ngân đáng sợ khiến hắn run rẩy.
Phá!
Triệu Bân hô lên đầy kiên định, Lôi Thần Nộ cộng hưởng cùng võ hồn làm kiếm khí tiêu tan.
“Ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà đả thương được bản tôn thì ngươi là người đầu tiên đấy”, Huyết Tôn mỉm cười ghê rợn, vỗ một cái qua không trung, biến ra chưởng ấn to lớn, khí thế dồi dào, nặng như quả núi nặng ngàn cân.
“Thế thì vãn bối vinh hạnh quá”.
Triệu Bân không sợ, tung ra Hám Sơn quyền.
Quyền chưởng va vào nhau, lôi quang lóe sáng, ngũ chỉ ấn bị nắm đấm kia tiêu diệt.
Mà hắn cũng hộc máu ngay sau đó, xương bàn tay nứt vỡ, máu tóe ra nhuộm đầy ánh vàng.
Thiên Võ không chỉ chia từng cấp bậc, mà còn phân biệt mạnh yếu nữa, dạng như Huyết Tôn thì lão tổ Huyết Y không thể bì được. Hay lấy ví dụ khác, Long Phi và Vương Trác cùng là cao thủ Thiên Võ, nhưng hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Soạt!
Huyết Tôn nhanh như cắt, lại lao tới lần nữa, lòng bàn tay bén như đao.
Triệu Bân không kịp phản ứng nên bị một chưởng rạch mở lồng ngực, bị Huyết Tôn kéo ra một nửa đoạn xương sườn, lão ta bóp vụn nó trong lòng bàn tay. Sát ý của lão ta còn lưu lại trong cơ thể Triệu Bân, không ngừng tiêu hủy tinh khí của hắn.
Grào!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!