Sau đó hắn lấy ra cây đàn đá từ di chỉ Ma vực, nắm chặt cây đàn đá bằng hai tay rồi hung hăng đập vào lò luyện đan.
Ầm! Leng keng!
Răng rắc!
Vẫn là cây đàn đá hữu dụng nhất, nó đã có thể khoét ra trên thân lò luyện đan một lỗ thủng.
Huyết Tôn lại nhướng mày, nhất thời nheo mắt lại nhìn về phía cây đàn đá, đó là một bảo bối của Tiên gia.
"Bức ta đại khai sát giới".
Ánh mắt Triệu Bân trở nên điên cuồng, chuẩn bị thi triển đại chiêu.
Đại chiêu của hắn chính là thiên kiếp.
Thiên kiếp Chuẩn Thiên của hắn vẫn còn chưa độ, hắn còn đang muốn tìm chỗ đông người để độ kiếp đây!
Hôm nay chính là trường hợp đặc biệt, hắn phải đối đầu với một cường giả Chuẩn Tiên cộng thêm một con Hắc Châu Ma Long, rất đáng để hắn khai triển thiên kiếp, bất luận thế nào thì hôm nay hắn cũng phải giết chết Vương Dương.
Ầm!
Nhưng hắn còn chưa kịp khai triển thiên kiếp thì đã thấy hư không nứt ra một vết.
Sau đó lại có thêm một bóng người chật vật ngã ra từ vết nứt.
"Đại Hạ Hồng Uyên?"
Triệu Bân thấy vậy thì sửng sốt.
Nếu như tin tức tình báo chính xác thì Hồng Uyên đang ở chiến trường Thiên Võ, tại sao lại rơi ra khỏi vết nứt rồi xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ đại chiến Thiên Võ đã kết thúc?
Hoặc là trên chiến trường Thiên Võ đã gặp phải cảnh không gian thay đổi đẩy Hồng Uyên đi nơi khác, sau đó trùng hợp lại rơi xuống nơi này.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp lại Hồng Uyên kể từ sau ngày chia đôi cửu vĩ hồ.
Lần này gặp lại hắn thấy rõ ràng Hồng Uyên đã già nua hơn xưa.
Ầm!
Hồng Uyên định thân, đạp sập một ngọn núi.
Trong ông ta khá chật vật, trên người còn có vết thương, không cần hỏi cũng biết chiến trường Thiên Võ rất gian nan.
Dù sao đó cũng là trận chiến mà một mình triều Long Đại Hạ phải đối chọi với tám vương triều khác.
Đặc biệt là cường giả thiên võ đồng cấp ở vương triều Đại Nguyên cùng vương triều Hắc Long có thực lực không hề kém cạnh triều Long Đại Hạ, cộng thêm các vương triều khác thì có thể nói là quân ta bất lợi về mặt số lượng, Hồng Uyên có thể còn sống ra ngoài cũng là một kỳ tích.