Là hắn đã quá xem thường Huyết Tôn, chiến lực trước đó lão ta thi triển khi đánh nhau với hắn xem ra chỉ là một cái búng tay, chiến lực lúc này mới đúng là chiến lực thật sự.
Lão ta chỉ mới là cường giả Chuẩn Tiên có nội tình cấp bậc Thiên Võ.
Nếu như lão ta có được nội tình Chuẩn Tiên thì còn mạnh đến cỡ nào nữa?
Hóa ra giữa cảnh giới Chuẩn Thiên cùng cảnh giới Chuẩn Tiên lại có sự chênh lệch lớn như vậy.
"Từ khi ta thức tỉnh tới nay thì ngươi là kẻ đầu tiên có thể khiến cho ta thi triển toàn lực", Huyết Tôn phất tay vặn cổ, sức mạnh Chuẩn Tiên được khai triển hoàn toàn khiến cho lão ta rất sảng khoái, mùi của máu tươi lại càng khiến cho lão ta thêm cuồng bạo, đôi mắt u ám của lão ta cũng chảy ra đầy máu tươi.
Lão ta vừa dứt lời thì một tiếng sấm rền kinh thiên động địa đã vang lên.
Đừng nói đến Vương Dương, ngay cả Triệu Bân cũng bị chấn đến hộc máu.
"Được Huyết Tôn ưu ái, vãn bối quả thật vinh hạnh".
Hồng Uyên không hề sợ hãi, khí thế cũng tăng lên, ông ta bắt đầu khai triển cấm pháp, giữa ấn đường hiện lên một cổ tự, mái tóc trắng trong phút chốc biến thành tóc đen đổ dài như thác nước, ánh mắt ảm đạm cũng trở nên thâm thúy sâu thẳm như bầu trời đầy sao bao la.
Vì khai triển cấm pháp cho nên ông ta cũng phải trả giá đắt.
Ông ta đã hiến tế tuổi thọ để khiến cho chiến lược tăng lên, uy thế cũng theo đó tăng lên, dường như còn có dấu hiệu của việc đột phá vào cảnh giới Chuẩn Tiên.
Nhưng ông ta không thể nào đột phá được vào cảnh giới Chuẩn Tiên.
Chỉ cần ám thương còn đó thì cả đời này ông ta cũng không thể nào bước vào được cảnh giới Tiên, mà đã không đột phá được vào Chuẩn Tiên thì ông ta chắc chắn không thể đánh thắng Huyết Tôn.
Ông ta cũng tự ý thức được điều này.
"Đi".
Hồng Uyên chỉ để lại một chữ trước khi xông tới tấn công Huyết Tôn, chém ra một đường kiếm mang uy lực nghiền nát.
Huyết Tôn nhếch miệng cười khinh miệt, phất tay phóng ra một luồng ma sát tạo thành kiếm khí chặt đứt kiếm quang của Hồng Uyên, dư uy của kiếm ý kinh khủng đến mức chém được vào ngực Hồng Uyên một vết thương sâu.
Cùng lúc đó Huyết Tôn lại biến ra một ma trảo đen sì chộp về phía Triệu Bân.