Khi về núi Bất Tử, lão già râu chữ bát, lão đạo áo liệm, người của Thiên Âm Các cùng Tần gia đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, bọn họ đã sớm biết bên trong núi Bất Tử có càn khôn nhưng không ngờ đó lại là một tòa mê tung trận cấp Tiên, hơn nữa sâu trong núi Bất Tử lại còn có một tòa thành cổ. Nói vậy không đúng, phải nói đó là một không gian thế giới vô cùng huyền ảo.
"Chuyện quái gì đây?"
"Ta đã từng đến đây rồi nhưng không hề nhìn thấy có chuyện gì khác thường".
"Đó là do nhãn giới của người không cao".
Những tiếng ồn ào vang lên suốt đoạn đường.
Một ngọn núi Bất Tử, một tòa thành Thiên Thu đã khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt.
"Nơi này tốt chứ?"
Tam trưởng lão Ma gia cười nói, mấy trưởng lão khác cũng thể hiện thái độ giống nhau.
Thật ra vào ngày đầu tiên bọn họ đến đây thì bọn họ còn ồn ào hơn cả mấy người này.
"Tốt chứ!"
"Quá tốt rồi!"
Lão già râu chữ bát, lão đạo áo liệm, người của thiên âm các cùng Tần gia đều tỏ ra mừng rỡ. Được bảo vệ bởi mê tung trận cấp Tiên cùng không gian đại thế giới, đây đúng là một nơi tốt để tránh gió che mưa! Nếu như có thể cắm rễ ở đây thì cũng có thể dựa vào liên minh để phát triển, có thể tiến cũng có thể lui, an toàn vô cùng.
"Lão tổ".
Ngưu Oanh đứng ở cổng thành khóc không thành tiếng.
Người của Tần gia cũng rơi lệ lã chã, để đến được đây bọn họ đã phải vượt qua biết bao nhiêu khó khăn bất trắc.
Cũng may kết quả vẫn tốt đẹp.
Tuy vẫn có thương vong nhưng ít nhất Tần gia vẫn còn tồn tại.
Cứ chờ xem! Chờ bọn họ ổn định trở lại thì nhất định sẽ đi tìm kẻ thù thanh toán từng món nợ một.
"Lão già kia, ông vẫn còn sống sao?"
Vương Trác cũng tiến lên tiếp đón, ôm chầm lấy lão già râu chữ bát, thuận tiện còn trộm trên người của lão già râu chữ bát mấy món bảo bối, ví dụ như mấy bức họa hàng nóng. Tiên thuật trộm cắp mà hắn ta sáng tạo ra cũng không phải để chơi.
"Biết chỗ tốt như vậy sao ngươi không nói sớm".
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!