Những kẻ có tu vi nội tình yếu đều bị đánh tan xương nát thịt.
Phá!
Trong chớp mắt ngắn ngủi, Triệu Bân lại chém ra thêm một kiếm.
Ngay sau đó, một ngọn núi đã bị chém làm đôi.
Đó cũng là một trong số các đầu trận tuyến, ngọn núi bị nổ tung cho nên trận văn trên đó cũng băng diệt.
"Chết đi!"
Tam thiên sư phẫn nộ rống lên, tay cầm một cây chiến mâu giơ lên cao, lôi điện tứ phương ngay lập tức tụ lại trên thanh chiến mâu sau đó phóng ra một đòn hủy diệt, mạnh mẽ như Triệu Bân ở trong trạng thái kỳ lân hóa cũng bị đánh bật về phía sau, thể kỳ lân cũng bị nứt ra nhiều chỗ.
Đòn công kích của tam thiên sư không phải là bí pháp mà là một loại sát trận, cũng chính là một sát trận cấp Tiên. Đã nói mà, một vương triều cường thịnh thì nội tình làm sao có thể yếu được.
"Ta thật sự muốn xem ngươi có thể chịu đòn đến lúc nào".
Tam thiên sư nghiến răng nghiến lợi, thanh chiến mâu trong tay lại ngưng tụ lôi điện thêm một lần nữa.
Đương nhiên lần này Triệu Bân không hề cho lão ta cơ hội, kiếm quang dài mấy chục trượng của kiếm Long Uyên lại chém tới phá nát ngôi chùa dưới chân tam thiên sư.
Ngôi chùa đó cũng chính là đầu trận tuyến.
Tuy nhiên, nó chẳng những là đầu trận tuyến của kết giới mà còn là đầu trận tuyến của toàn bộ Tiên trận.
Nói cách khác, nó chính là trận tuyến trung tâm.
Phụt!
Tam thiên sư hộc máu, bị đánh bay vào một cung điện.
"Thiên thủ đại la".
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, tung ra một chưởng từ trên trời giáng xuống.
Cung điện đổ nát ngay lập tức bị san phẳng.
Tam thiên sư bị đánh bay vào trong cung điện cũng bị chấn quỳ, xương cốt trong cơ thể nứt gãy, kêu lên răng rắc.
Cho dù lão ta có ra sức lưu chuyển chân nguyên cũng không thể đứng dậy nổi sau khi trúng một chưởng này.
Diệt!
Sau một tiếng hô, ngay lập tức lại có lôi điện từ trên trời đánh xuống.
Đó là lôi điện của sát trận, đánh mạnh đến mức Triệu Bân phải lảo đảo mất một lúc.
Cút!