Không gian thế giới này không liên quan gì đến tinh tượng.
Chuyện này thực sự rất khó hiểu.
Từ khi hắn thức dậy hắn đã đi lòng vòng suốt nửa tháng nhưng ngay cả một con đường hắn cũng không phát hiện ra, bởi vậy có thể thấy được không gian thế giới này khá hoàn chỉnh, không phải người có nhãn giới siêu cao cùng tu vi vượt qua cảnh giới Thiên Võ thì cũng không thể tìm ra được sơ hở.
Á!
Trong lúc đang quan sát, hắn lại đột nhiên nghe thấy tiếng thét sợ hãi của Long Phi.
Triệu Bân vội vàng lướt qua núi rừng nhanh như chớp.
Vừa chạy tới nơi thì hắn đã thấy Long Phi nhảy ra khỏi hồ nước, cả người ướt sũng trần như nhộng, dưới ánh trăng sáng tỏ là một thân thể diễm lệ trắng nõn không tỳ vết, sáng bóng mê người.
Tới sớm không bằng tới đúng lúc, Triệu công tử liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy toàn bộ.
Vừa nhìn thấy cảnh này thì hai lỗ mũi của hắn đã chảy ra hai dòng máu nóng.
Vèo!
Long Phi vội vàng phất tay lấy một chiếc áo khoác lên thân thể, khuôn mặt ngay lập tức ửng hồng lan đến tận cổ, sau khi che lại toàn thân cô ta liền liếc mắt nhìn Triệu Bân hỏi: "Nhìn đủ chưa?"
"Đây chỉ là hiểu lầm thôi".
Triệu Bân vội vàng cúi đầu, vừa lau máu mũi chảy ra vừa nói, chuyện hiểu lầm cũng không phải do hắn gây ra, nếu không phải cô thét lên thì ta làm gì lại chạy tới đây chứ?
Nhớ đến chuyện đó, hắn lại hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Trong hồ... có thứ gì đó…"
Long Phi nói xong còn khẽ nhích về phía Triệu Bân.
Triệu Bân nghe vậy thì liền quan sát hồ nước nhưng không thấy chuyện gì dị thường.
Không nghĩ nhiều, hắn liền thi triển thuật độn thủy để rẽ nước dưới hồ ra ngoài.
Bên dưới quả nhiên có thứ khác.
Thứ đó chính là một người.
Chính xác mà nói thì đó là một nữ quỷ áo đỏ, tóc tai bù xù, hai tay ôm đầu gối lẳng lặng ngồi bên dưới.
Thấy vậy, ánh mắt Long Phi liền lộ ra vẻ kỳ quái.
Quả nhiên bên dưới hồ có điều quỷ dị, trong lúc cô ta đang tắm thì đột nhiên có người chạm vào chân cô ta, tay của nữ quỷ kia lạnh như băng, giờ phút này nghĩ lại cô ta vẫn còn cảm thấy lạnh sống lưng.