Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Mấy vị cao niên dường như đã phát hiện ra manh mối, hơn nữa lại càng thông hiểu hơn Diêm La Mặt Quỷ, điều đáng sợ của không gian di động chính là nó không hề có quy luật, cho dù có đi mãi đi mãi cũng chưa chắc có ngày thoát được ra ngoài.  

 

Ầm! Ầm!  

 

Những tiếng nổ ở đằng xa vang lên càng lúc càng lớn.  

 

Long Phi đã nhảy ra khỏi hòn đảo, bởi vì không thể khai triển cửu vỹ hóa cho nên cô ta chỉ là một gánh nặng.  

 

Triệu Bân vẫn đang ở trong đảo nhỏ đại chiến với Ma hậu, trận đại chiến gây ra động tĩnh cực lớn, từng ngọn núi lớn liên tiếp sụp đổ, ma sát cuồn cuộn bao phủ toàn bộ đảo nhỏ, từ bên ngoài có thể nhìn thấy rất nhiều ánh lửa lớn tạc ra bốn phía, ngoài ra còn có dị tượng ma tính diễn hóa làm chấn động lòng người.  

 

Phụt!  

 

Trong lúc Long Phi đang quan sát thì đã thấy máu tươi màu vàng phun ra.  

 

Đó chính là máu của Triệu Bân, hắn đã trúng kiếm khí của Ma hậu, bị chém lui mấy trăm trượng, trước ngực bị khoét ra một vết thương sâu lạnh toát. Không phải là hắn không địch lại Ma hậu, chỉ vì hắn không thể ra chiêu tất sát, lỡ như hắn giết chết Ma hậu thì sau khi Ma quân sống lại không tìm hắn tính sổ mới là lạ.  

 

Tình trạng của Ma hậu lúc này là công cao phòng thấp.  

 

Tại sao lại nói như vậy? Bởi vì cô ta chỉ là một hồn phách.  

 

Một quỷ hồn cho dù có thể bộc phát uy thế ngập trời nhưng nội tình không có được bao nhiêu, vì vậy hắn mới nương tay, mục đích chính của hắn không phải là đánh bại Ma hậu mà là thức tỉnh Ma hậu, hắn còn cần Ma hậu dẫn bọn họ ra khỏi đây.  

 

"Tiền bối, tỉnh lại".  

 

Triệu Bân dừng lại, rít lên một tiếng.  

 

Nhưng đáp lại hắn chỉ có ma sát cuồng bạo của Ma hậu đang bộc phát, sắc trời vốn đã ảm đạm lại càng trở nên tối đen vì bị ma sát bao phủ, khiến cho cả hòn đảo trở thành một không gian hắc ám.  

 

Keng!  

 

Triệu Bân không nghĩ nhiều, ngay lập tức gảy đàn.  

 

Hắn đang tấu lên khúc Tỉnh Thế, hắn muốn đánh thức Ma hậu, nếu có thể thức tỉnh trí nhớ của Ma hậu thì càng tốt, mặc dù Ma hậu đã chết, mặc dù chỉ còn hồn phách nhưng nhãn giới nhất định vẫn rất cao, đối với không gian di động này Ma hậu chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu, tất nhiên cũng có thể dẫn bọn họ rời khỏi đây.  

 

Tiếng đàn vừa cổ xưa vừa du dương vang lên.  

 

Khúc Tỉnh Thế thật sự có tác dụng.  

 

Ma hậu đang điên cuồng bỗng nhiên ngừng công phạt, ma sát cuồng bạo cũng tan đi không ít, đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập tang thương, trong đó còn tiềm tàng chút ý thức thanh tĩnh.  

 

Nhưng sự thanh tĩnh đó không có nhiều.  

Cho dù Triệu Bân có gảy đàn thế nào thì cũng không thể thức tỉnh được Ma hậu.  

 

"Không đúng".  

 

Triệu Bân cau mày mở thiên nhãn ra.  

Nhấn Mở Bình Luận