Đội quân con rối đen thùi lùi bao vây hòn đảo này, vừa tấn công vừa cố thủ, đánh nhau hết sức hăng hái.
“Nổ chết chúng mày luôn!”
Các lão bối cũng rất phấn khích, từng chiếc xe nỏ được sắp xếp rất chỉnh tề.
Chủ yếu là số lượng khổng lồ.
Quân viễn chinh Đại Hạ chạy về Đông Hải để tác chiến, đâu chỉ có sức chiến đấu hung hãn, trang bị cũng cực kỳ chất lượng. Vì muốn tiêu diệt nước Tiểu Nhật, Triệu Bân không chỉ rút bớt cường giả từ các nơi khác mà còn rút cả xe nỏ, phân phát cho mỗi người một chiếc, phải tới hơn mười vạn chiếc.
Mười vạn chiếc xe nỏ đồng thời phát nổ thì tiếng nổ trắng trời trắng đất.
Con rối tấn công tới nơi liên tục bị nổ tung thành tro bụi.
“Sớm muộn gì cũng tiêu hao hết”.
Diêm La Mặt Quỷ cũng có mặt ở đó, hắn ta cầm kính viễn vọng, dồn hết thị lực nhìn ra xung quanh.
Binh lực của đội quân con rối chèn ép quân viễn chinh một cách tuyệt đối.
Đây mới chỉ là đám con rối, những người điều khiển con rối còn chưa tham chiến nữa mà?
Nếu tất cả cũng lao ra thì xe nỏ cũng không hữu dụng.
Tu luyện tiêu hao tài nguyên, đánh trận càng tiêu hao tài nguyên. Xe nỏ cứ dùng một chiếc sẽ hao đi một chiếc, không phải cung ứng vô tận được. Đợi khi không còn ưu thế từ xe nỏ, đợi khi con rối tấn công lên đảo, đó mới là trận huyết chiến thực sự. Bị tiêu diệt toàn bộ hay không thì hắn ta không biết, nhưng chắc chắn sẽ gây ra thương vong nghiêm trọng.
Thế nên.
Họ cần một con át chủ bài lớn hơn.
Cũng… cũng chính là thiên kiếp của người nào đó.
Hôm nay vốn đã là một ngày hoành tráng, nếu có thêm thiên kiếp ngay tại hang ổ của Thi tộc chắc hẳn sẽ càng thêm náo nhiệt. Bắt giặc phải bắt vua, tiêu diệt Thi Tổ và những người điều khiển con rối là được, trận đại chiến này coi như thắng rồi.
Nhắc đến Triệu Bân, hắn ta đang cố gắng tìm kiếm.
Có lẽ vì khoảng cách quá xa nên hắn ta nhìn không rõ, chỉ biết bầu trời ở phía xa ngập tràn âm khí, ánh lửa bốc lên tận trời. Đó là trận đại chiến của Thi Tổ và Triệu Bân, hai hướng khác cũng đang đánh nhau rất hăng hái.
Hắn ta đang nhìn thì các cường giả điều khiển con rối cũng đang nhìn.
Khoảng cách của họ không xa lắm, vẫn có thể loáng thoáng trông thấy được. Chính vì trông thấy nên họ mới sững sờ, lão tổ của họ đánh không lại cao thủ Chuẩn Thiên kia. Không chỉ đánh không lại, mà còn bị đánh rất thê thảm.