Lúc mới nhìn, ai không biết còn tưởng đấy là Ma Tâm kính ấy chứ, nhưng thứ này khủng khiếp hơn Ma Tâm kính rất nhiều. Tấm gương tuy nhỏ, nhưng ánh sáng đen mà nó hắt ra chiếu rọi khắp cả một vùng.
Phụt!
Triệu Bân bị thương, bị gương đen chiếu cho thổ huyết.
Mỗi một luồng ánh sáng từ tấm gương đều có khả năng xuyên thấu, bất chấp chân nguyên hộ thể, tấn công trực diện vào thể phách. Thế nhưng Thi Tổ thứ ba dường như cũng không khá hơn là bao, dùng tấm gương đen kia tiêu hao rất lớn, khí thế giảm hẳn một cảnh giới, gương mặt già nua cũng nhợt nhạt hơn hẳn. Ban nãy vì quá phẫn nộ, không kịp suy xét nên lão mới chọn một vật với khả năng công phá vô song nhưng tiêu hao cực nhiều như thế.
“Trấn áp!”
Thi Tổ thứ nhất cất giọng khô khốc, bấm quyết bằng một tay.
Các Thi Tổ khác cũng vậy, kết ấn quyết giống y hệt nhau.
Uỳnh!
Trong thoáng chốc, đất trời rung lắc.
Một cỗ quan tài khổng lồ nhưng hư ảo được diễn hóa ra từ bốn người này, Triệu Bân vừa đứng vững đã bị nhốt vào bên trong quan tài. Âm khí bên trong đó điên cuồng tạo ra sấm chớp, một thứ hàn khí lạnh thấu xương đánh thẳng vào linh hồn hắn, cứ cảm giác như sa chân xuống địa ngục, bị từng con lệ quỷ nhìn chằm chằm.
Điều này vẫn chưa là gì.
Bốn vị Thi Tổ liên kết với nhau đâu thể đơn giản như vậy được.
Điều khiến hắn kiêng dè là một thứ sức mạnh luyện hóa biến thành biển lửa đen ngòm đang cố sức nhấn chìm hắn. Chân nguyên và tiên lực dồi dào cùng sức mạnh huyết mạch tràn trề của hắn không địch lại nổi luyện hóa, dần dần bị tiêu diệt.
“Mở ra cho ta!”
Ánh mắt Triệu Bân sáng quắc như đuốc, vung quyền đấm vào quan tài.
Sau một tiếng “đùng”, nắm đấm của hắn như đấm vào kim loại, dư chấn khiến Triệu Bân ho ra máu. Hắn không tin, vung thêm nắm đấm, thậm chí giơ kiếm chém vào nó, vẫn là âm thanh kim loại va chạm. Cỗ quan tài này tuy là hư ảo, nhưng vô cùng chắc chắn, hay nói cách khác, hoa văn lưu chuyển trên quan tài là hoa văn cấp Tiên vô cùng chắc chắn, dù là uy lực từ nắm đấm hay kiếm ý cũng bị loại bỏ trong phút chốc, đã vậy còn mang đến vết thương phản phệ.
Hai lần tấn công.
Hắn chẳng những không phá được cỗ quan tài mà còn làm chính mình bị thương không nhẹ.
“Sao không chạy nữa?”
Thi Tổ thứ ba mỉm cười dữ tợn, lão đã nghĩ xong cách làm thế nào để hành hạ Triệu Bân.
Thi Tổ thứ tư mỉm cười còn dữ tợn hơn, nham hiểm như lệ quỷ.
Muốn chết à? Đâu đơn giản đến thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!