Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 “Tâm ta bất tử, thân ta bất diệt!”  

 

Vẫn là tiếng hét đó, là âm thanh phát ra từ sâu trong linh hồn.  

 

Trong tuyệt cảnh, tâm cảnh của hắn đã được niết bàn, không hạn chế chiêu thức, quên mất sinh tử, chân chính đạt tới cảnh giới quên mình, chỉ có tấn công và tiếp tục tấn công, cố hết sức khai phá hết tiềm năng thực lực của mình, kích phát sức mạnh huyết mạch tới mức tận cùng, đẩy chiến ý mạnh mẽ lên tới mức cao nhất.  

 

“Tiếng sấm đâu ra thế?”  

 

Động tĩnh cỡ đó thì sao có thể không làm chung quanh chú ý.  

 

Nhiều người trèo lên cao giương mắt nhìn ra xa, cuối cùng dùng hết thị lực mới thấy được, cũng có kẻ bay ra thành cổ, nhảy khỏi đảo nhỏ, men theo tiếng sấm để đi tìm nguồn gốc âm thanh, hơn nửa đêm rồi mà náo nhiệt dữ thần!  

 

“Thiên kiếp!”  

 

“Đó là thiên kiếp!”  

 

Những lão bối có tu vi cao thăm vô thức híp hai mắt, dù khoảng cách xa xôi nhưng họ ngửi được khí tức của thiên kiếp, cũng có nghĩa là ở sâu trong biển rộng có người đang độ kiếp.  

 

Hơn nữa thiên kiếp của người này còn cực kỳ đáng sợ.  

 

Bằng không cũng chẳng thể tạo ra động tĩnh lớn như thế.  

 

“Mau! Nhanh lên!”  

 

Dưới bầu trời là đám đông ồn ào.  

 

Cúi đầu có thể nhìn thấy cả hàng người như dòng sông, có người phi hành, ngồi tọa kỵ, thậm chí điều khiển chiến thuyền khổng lồ. Họ từ bốn phương tám hướng lao về phía hải vực yên tĩnh, lỗ tai lại rất thính, nghe âm thanh để đi tới, số lượng rất nhiều, hiển nhiên đã tạo thành “biển” người.  

 

“Đó... là gì thế?”  

 

Người cách khá gần đã có thể nhìn thấy lờ mờ.  

 

 

 

Từ đằng xa đã trông thấy biển sấm sét ngợp trời, có thể nhìn rõ bốn nhân vật to lớn trong biển sấm sét: Thương Long ở phía Đông, Bạch Hổ ở phía Tây, Chu Tước ở phía Nam, Huyền Vũ ở phía Bắc, toàn do sấm sét ngưng tụ mà thành, đúng chuẩn đội hình bốn vị thần thú. Từng tiếng gầm gào mang theo uy lực của thiên kiếp làm họ run rẩy cả linh hồn.  

 

“Thiên kiếp thần thú?”  

 

Các lão bối giật mình, khó lòng tin nổi.  

Họ cũng chỉ nghe nói vài điều liên quan đến thiên kiếp này, không ngờ rằng trong lúc sinh thời vẫn được tận mắt trông thấy. Nhân tài nào yêu nghiệt tới mức này, có thể dẫn ra được thiên kiếp bá đạo như thế. Chính vì muốn biết nên tốc độ của họ nhanh đến cực độ, chỉ sợ chậm chân thì người độ kiếp sẽ bị vùi trong thiên kiếp luôn.  

 

Họ không tới muộn.  

 

Hay nói đúng hơn là Triệu Bân rất giỏi chịu đòn.  

Nhấn Mở Bình Luận