Đúng như hắn dự đoán, binh lực Đại Nguyên ở đây không có được bao nhiêu, hầu hết cường giả đều đã kéo vào Đại Hạ tác loạn.
Ngẫm lại thì cũng đúng.
Hắn đã từng tàn sát trăm vạn đại quân Đại Nguyên, khiến cho quân Đại Nguyên thương vong cực kỳ thảm trọng, lần này bọn chúng kéo quân công phạt Đại Hạ chắc chắn đều mang theo tâm lý điên cuồng, ngay cả cường giả trấn thủ đế đô cũng đã bị điều đi không ít.
Hắn chưa ngửi được khí tức của cường giả Thiên Võ nhưng cũng không có nghĩa là không có.
Nếu như cường giả Thiên Võ cố tình che giấu thì hắn cũng rất khó cảm nhận ra.
Hửm?
Trên đường đi hắn lại gặp một bóng dáng quen thuộc.
Đó chính là một lão oan gia của hắn, thiếu chủ tộc Ám Dạ, Hoa Đô.
"Sao hắn ta lại ở đây?"
Triệu Bân nhíu mày, Hoa Đô không chỉ là thiếu chủ tộc Ám Dạ mà còn là đệ tử Thiên Tông, bây giờ khói lửa chiến tranh đang nổi lên trên khắp Đại Hạ, một đệ tử Thiên Tông lại đang dạo chơi ở Đế Đô Đại Nguyên, điều này khiến cho hắn rất bất ngờ.
Bên cạnh hoa đô còn có vài đệ tử trẻ tuổi đều là người Đại Nguyên, vừa đi vừa nói cười với hắn ta.
Được rồi, Triệu Bân đã hiểu.
Nếu như hắn đoán không sai thì tộc Ám Dạ đã phản quốc, phản Đại Hạ theo Đại Nguyên.
Như vậy thì cũng chẳng lạ gì khi Hoa Đô ở đây vào lúc này.
Tộc Ám Dạ đúng là nham hiểm, rất biết chọn thời điểm để phản quốc.
Hửm?
Khi đi ngang qua Triệu Bân, trong chớp mắt Hoa Đô còn ngoái đầu nhìn lại.
Không biết vì sao bóng dáng của kẻ áo đen này có chút quen thuộc, giống như hắn ta đã từng gặp qua ở đâu rồi.
Khi hắn ta nhìn lại thì Triệu Bân đã biến mất vào đám đông.
Thời gian rất eo hẹp, Triệu Bân cũng không có thời gian để ý tới hắn ta.
Trên đường đi hắn lại gặp không ít người quen, trong số đó còn có Nghiêm Khang, thiếu chủ tộc Huyết Ưng, cũng là một đệ tử Thiên Tông.
Hắn cũng chẳng ngạc nhiên một chút nào.
Bên trong Đại Hạ có rất nhiều gia tộc lánh đời muốn tạo phản, tộc Ám Dạ cùng tộc Huyết Ưng cũng chỉ là hai trong số phần đông gia tộc lánh đời đó, chuyện này đối với triều Long Đại Hạ mà nói đúng là họa vô đơn chí.
Triệu Bân dừng chân trên một cây cầu.