Với chiến lực hiện tại của hắn, hắn hoàn toàn có thể đánh thẳng vào tẩm cung của hoàng đế, Nnhưng vấn đề là hắn không biết hoàng đế đại nguyên có ở trong tẩm cung hay không, mà cho dù có thì đợi hắn đánh tới hoàng đế cũng đã trốn đi chỗ khác.
Như vậy thì hắn chỉ có thể hành động âm thầm.
Hắn vẫn khoác hắc bào, thản nhiên đi về phía cổng cung.
"Dừng lại".
Hắn vừa đến gần thì đã nghe thấy lính trấn thủ cổng cung quát lớn.
Lính trấn thủ cổng cùng là một người đàn ông cường tráng vạm vỡ cảnh giới Địa Tạng, thân mặc áo giáp, thắt lưng giắt kiếm, khuôn mặt hung thần ác sát.
Triệu Bân không nói lời nào, chỉ tiếp tục thản nhiên bước lên.
Người đàn ông vạm vỡ còn chưa kịp quát lớn lần nữa thì đã bị trúng ảo thuật thiên nhãn của hắn.
Ảo thuật thiên nhãn có thể vô dụng với cường giả Thiên Võ nhưng đối với cảnh giới Địa Tạng thì chắc chắn có tác dụng.
Hắn đang dùng ảo thuật thiên nhãn để khống chế tâm trí đối phương.
"Hóa ra là tiền bối, mời vào", người đàn ông vạm vỡ đon đả nói rồi giơ tay ra mời.
"Ừm".
Kỹ năng diễn xuất của Triệu công tử vẫn rất tuyệt vời, hắn thực sự đã làm được, nắt đầu chắp tay sau lưng trông giống hệt như một tiền bối, khi đi lộ ra uy áp, vào những giờ phút quan trọng cũng cần phải thể hiện một chút thực lực.
Ngay cả người đàn ông vạm vỡ chỉ huy đội lính trấn thủ cổng cung cũng phải tỏ ra kính nể hắn thì những thị vệ khác cũng không dám ngăn cản.
Kết quả là Thánh tử Thiên Tông đã bước vào hoàng cung Đại Nguyên một cách dễ dàng đến đáng kinh ngạc.
Bên trong hoàng cung vẫn được bảo vệ hết sức nghiêm ngặt, có rất nhiều đội thị vệ giắt theo đao kiếm thay phiên tuần tra.
Để tránh phát sinh biến cố, Triệu Bân đã dẫn người đàn ông vạm vỡ tới một chỗ vắng người rồi đánh ngất hắn ta.
Hắn dùng thuật soát hồn để khai thác trí nhớ của người đàn ông vạm vỡ.
Vẫn là cách này thực tế nhất.
Tẩm cung của hoàng đế ở đâu, hoàng đế có bao nhiêu thê thiếp, bộ dáng của họ trông như thế nào... chỉ cần soát hồn một chút là hắn đều có thể thấy rõ.
Người đàn ông vạm vỡ ngất xỉu.
Bởi vì bị soát hồn cho nên thất khiếu của hắn ta cũng chảy máu.
Triệu Bân liền tự giác đào hố mai táng hắn ta.
"Nguyên Không, ta đến đây".
Triệu Bân kiềm chế khí tức, biến mất vào bóng tối như một bóng ma.
Cảm tri lực của hắn vẫn rất siêu việt, đã tránh khỏi các đội thị vệ tuần tra và các cấm chế ở khắp mọi nơi.