Thánh tử Thiên Tông quá đáng sợ, chỉ với một khúc Vô Sương mà hắn có thể tạo ra uy lực bá đạo khôn cùng.
Giết!
Tiếng hét vang lớn ở cửa vào phía đông.
Chân nguyên cũng cuồn cuộn từ phía đó.
Thế trận ở cửa vào phía Nam cũng không phải nhỏ, cả đám cao thủ đã tấn công tới.
Không phải chỉ từ một cửa, các cao thủ tràn vào từ cả ba cửa kia nữa. Đương nhiên bọn họ không biết tình trạng thê thảm của Hùng Thương, chính vì không biết nên mới hùng hổ xông vào như thế, những kẻ nhanh chân đã tiến vào đến bên trong.
Giết.
Triệu Bân quát thầm, tốc độ gảy đàn càng lúc càng nhanh.
Tiếng đàn vẫn bi thương như thế, nhưng cầm ý bên trong thì lại đáng sợ đến cực điểm!
Phụt! Phụt!
Ở thế giới mông lung ngầm dưới lòng đất, máu bắn ra xung quanh
Những cao thủ đặt chân vào thế giới ngầm dưới mặt đất đều bị quần công.
Đến cả Hùng Thương với công lực thâm hậu cũng bị thê thảm thì nói gì đến họ, hết người này đến kẻ khác nối tiếp nhau bị tiêu diệt. Không bị đánh chết cũng chẳng sao, vẫn còn có hồn ngự lôi và khí huyền hoàng mà, chúng bay tán loạn, tiêu diệt những kẻ lọt lưới, cộng thêm các xe nỏ do phân thân sử dụng, chuyên đánh cú bồi những kẻ đang dở sống dở chết đó nữa.
Trận càn quét này khá đáng sợ.
Không còn ai từ bốn cửa vào dám tấn công vào nữa, ai cũng sợ khúc Vô Sương, cũng sợ thánh tử Thiên Tông, chỉ mới chạm mặt thôi mà đã giết nhiều cảnh giới Chuẩn Thiên đến thế, trước uy thế như vậy thì ai còn dám xông lên.
“Giết cho ta!”
Tiếng hét của Nguyên Không vang vọng, giọng vẫn rất uy nghiêm và lạnh lùng.
Đáng tiếc, lúc này mệnh lệnh của ông ta đã không còn tác dụng nữa, rõ ràng tiến vào trong là sẽ chết, ai lại muốn đi nộp mạng đâu, thế là Nguyên Không ra lệnh ba bốn lần nhưng cũng không có ai xông lên, lúc này hoàng đế không chỉ đơn giản là cảm thấy bẽ mặt mà đến uy nghiêm cũng đã mất hết rồi.
Tưng…
Tiếng đàn của Triệu Bân vẫn không dừng lại.
Hắn như một tướng quân, một mình trấn giữ quan ải, vạn quân không dám tấn công vào, chỉ với tiên khúc Vô Sương bi thương mà hắn đã khiến không một kẻ dám đặt chân vào thế giới ngầm dưới mặt đất. Đối với người Đại Nguyên, dường như đây là khu vực cấm, lối vào quá hẹp, hơn nữa, còn bị hàng vạn xe nỏ nhằm vào, ai dám bất chấp cường nỏ mà xông lên chứ?
Hả?