Lúc nào cũng có mấy lão già tụ tập lại nói chuyện vô nghĩa, chủ yếu là bởi vì chuyện đã không còn vui nữa, bọn họ còn muốn xem cảnh tượng lớn hơn, đã bày ra trận trượng lớn như vậy rồi thì phải tiếp tục đánh đi chứ! Như vậy thì bọn họ mới có cơ hội té nước theo mưa chứ!
Nhưng tất cả mọi người đều biết các vương triều khác sẽ không tiếp tục đánh nữa.
Tất cả các quốc gia đều đã nhìn thấy thủ đoạn của Thánh tử Thiên Tông, trong tình huống các vương triều không hề tin tưởng lẫn nhau thì làm gì có kẻ nào dám tiếp tục liều mạng xông lên phía trước để Cơ Ngân tiếp tục đến quốc gia của họ san bằng?
Cuối cùng thì trước mặt vẫn là một mối uy hiếp rất lớn.
Mối uy hiếp lớn đó chính là Thánh tử Thiên Tông, hắn không phải là kẻ mà bọn họ có thể tùy tiện khiêu khích, Cơ Ngân đã cho các quốc gia một ví dụ rất tốt, nếu như còn muốn tìm kích thích thì vương triều Đại Nguyên chính là vết xe đổ mà các người phải nhớ.
"Chờ xem! Chuyện này còn chưa kết thúc đâu".
Có rất nhiều người nghĩ như vậy.
Đại Hạ đã chịu tổn thất lớn như vậy, đã đánh mất cả nửa giang sơn, không biết đã có bao nhiêu con dân đã bỏ mạng, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, chắc chắn sẽ phản công xử lý quân đội của từng quốc gia một.
Giết!
Chiến hỏa đã thiêu đốt Đại Hạ suốt một tháng không dứt.
Cho đến khi liên quân các quốc gia bị đuổi ra khỏi biên quan thì tiếng gầm rống giết chóc mới mai một.
Mọi chuyện đã kết thúc, trận chiến lớn nhất trong lịch sử kéo dài hai tháng cuối cùng đã kết thúc trong đêm đen, các vương triều lớn liên hợp công phạt Đại Hạ cuối cùng lại một lần phải gánh chịu thất bại, thậm chí một trong số những vương triều mạnh nhất còn bị san bằng.
Uy danh của Thánh tử Thiên Tông lại truyền khắp tứ hải bát hoang.
Mà hai chữ Cơ Ngân cũng đã được ghi tạc vào trang sử huy hoàng.
Sau khi trận chiến kết thúc, các quốc gia đều bế quan tỏa cảng.
Lúc gây sóng gió ở Đại Hạ thì các quốc gia đều hùng hổ hò hét thị uy vậy mà bây giờ đều ngoan ngoãn phòng thủ, chủ yếu là trấn thủ Đế Đô của mình, chỉ sợ kẻ nào đó không biết nói võ đức đột nhiên lại chạy đến bắt người.
Đặc biệt là vương triều Đại Nguyên.
So với các vương triều khác thì vương triều Đại Nguyên lúc này là sóng gió nhất.
Ngẫm lại cũng chẳng có gì lạ, ngay cả hoàng đế cũng đã bị bắt đi rồi, Đế Đô cùng Hộ Long Tông lại bị san bằng, chưởng giáo Hộ Long Tông, pháp sư hộ quốc cùng với các quan viên cấp cao gần như đều đã bị giết sạch sẽ, quốc gia có thể yên ổn mới là lạ.
May mắn là nội tình của Đại Nguyên vẫn còn dày.