Như vậy cũng có thể thấy được chủ nhân của thanh chiến mâu này có đạo hạnh rất cao.
"Thanh chiến mâu này ở đâu ra vậy?", Diêm La Mặt Quỷ vừa ngửi vừa hỏi.
"Trước đó ta suýt bị thanh chiến mâu này giết chết", Triệu Bân lộ ra sát ý khi nói ra lời này.
Hắn không quấy rầy Diêm La Mặt Quỷ, hắn chỉ cần kết quả.
Diêm La Mặt Quỷ chuyên tâm như một chú chó săn ôm khúc xương hít hà.
Hửm?
Trong chớp mắt, Triệu Bân đột nhiên nhíu mày.
Hắn liếc mắt nhìn vào trong bóng đêm, dường như cảm nhận được có một đôi mắt đang theo dõi hắn.
Sau nhiều lần cố cảm nhận, hắn cuối cùng cũng ngửi được chút khí tức.
“Không phải chứ!”, Diêm La Mặt Quỷ bên cạnh hắn lại lẩm bẩm.
“Có thể tìm ra là của ai không?”, Triệu Bân liếc sang hỏi.
"Nếu như khứu giác của ta không sai thì thanh chiến mâu này là của Thượng Dương chân nhân ở Nam Vực, gia tộc của người này rất ít khi tham gia vào chuyện giang hồ".
"Nếu như người đó rất ít tham gia vào chuyện giang hồ thì sao ngươi có thể nắm bắt được khí tức?"
"Bởi vì ta đã từng gặp người đó một lần", Diêm La mặt Quỷ trả lại thanh chiến mâu, nói: "Người đó là một người đàng hoàng, được thế nhân công nhận là một người hiền lành tốt bụng, một lão tiền bối như vậy sao có thể đánh lén ngươi đến trọng thương được?"
"Tri nhân tri diện bất tri tâm".
Triệu Bân chậm rãi nói, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Hắn mặc kệ người đó được thế nhân công nhận là người hiền lành như thế nào, mối thù này hắn nhất định phải báo.
"Để cho ta xem lại một chút".
Thấy Triệu Bân lộ ra sát ý, Diêm La Mặt Quỷ vội vàng ho một tiếng rồi lại cầm lấy thanh chiến mâu.
Hắn ta muốn kiểm tra lại một lần nữa, lỡ như hắn ta ngửi sai thì sẽ gây ra hiểu lầm rất lớn, nếu như Triệu Bân trả thù thì sẽ có rất nhiều người phải chết, mặc dù hắn ta là sát thủ giết người vô số nhưng cũng có đạo đức nghề nghiệp, không thể tùy tiện gây nên nghiệp chướng.
Hắn ta đã kiểm tra lại nhiều lần.
Nhưng vẫn không có gì khác biệt.
Trên thanh chiến mâu này ngoại trừ khí tức của Triệu Bân thì chỉ còn khí tức của Thượng Dương chân nhân.